Friday, April 9, 2010

Ước lòng mình mênh mông như biển..

Anh biết không? Trước khi gặp anh, em đã luôn mong ước lòng mình bao la như biển…em trẻ con và em yêu tự do. Em thích được thả hồn mình theo gió lộng. Một cô bé lớn lên bên biển, trong trái tim mang cả hương vị mặn của biển, hoà cùng nhịp thở của gió biển..chờ một ngày, lòng rộng lớn như biển khơi.. Dân làng chài chỉ sống nhờ vào biển. Và em đã lớn lên như thế. Lớn lên bên biển. Cả những ngày biển bình yên lặng sóng..cả những ngày biển bão tố mưa giông..

Rồi đến khi gặp anh, yêu anh..em vẫn ước ao lòng mình rộng lớn và dịu dàng như biển cả. Những buổi chiều cùng anh đi dạo bên bờ biển..em đã ước cuộc đời mình mãi được bình yên như thế. Anh nói em giống như sóng biển..có gì đó mê hoặc lòng người..cuốn lấy chân người..rồi lại xô về một bờ bãi xa lắm..Anh cũng nói..dù sóng có về đâu..vẫn sẽ có bờ cát chờ đợi..Và anh, sẽ là bờ cát vàng của em..

Rồi đến khi anh xa em, em vẫn ước lòng mình khoan dung như biển cả. Em muốn đủ khoan dung và vị tha, để lại được bên anh như ngày xưa. Ngày một cơn bão tràn về..cả dân làng chài trở nên nhỏ bé, tội nghiệp và bất lực trước sức mạnh của biển.. Biển cả đã ôm vào lòng biết bao người dân chài.. Làng xác xơ. Người xác xơ. Và chính thời điểm ấy, anh rời xa em. Anh để lại 1 bức thư ngắn ngủn. Những câu xin lỗi, những sợ hãi và trốn tránh về cuộc sống khó khăn nơi làng chài ven biển.Những màu sắc rực rỡ nơi phố phường xa xôi. Và anh đi. Chỉ 1 câu nói: “Em quên anh đi..”.



Em lại ước sóng biển sẽ cuốn trôi mọi ký ức về anh. Chiều nào em cũng đi ra biển..và những giọt nước mắt lặng thầm trong đêm. Mẹ nói em ngốc lắm, nói anh không xứng đáng để em chờ đợi. Em chỉ im lặng. Rồi mẹ bảo: “Con gái à..con lớn lên với tính cách của biển..Biển đủ bao dung để tha thứ cho mọi lỗi lẫm..đủ kiên nhẫn để chờ đợi..Những con sóng nối tiếp nhau xô bờ cũng như những điều mới mẻ sẽ luôn chờ con phía trước..Con hãy mạnh mẽ như biển vậy! ”…

Em lại đứng rất lâu trước biển..em không biết điều gì sẽ đến… nhưng xa xôi ngoài khơi, những con sóng vẫn vỗ, dù đâu biết vào bờ sẽ có gì chờ đợi mình..Vậy thì tại sao em lại không thể chờ đợi..Một năm qua đi. Cuộc sống của em vẫn vậy. Nhiều người đã rời xa làng chài để tìm một cuộc sống mới. Nhưng em vẫn ở đây. Bên mẹ. Và bên biển...Và bởi em nghĩ..sẽ có ngày anh quay trở về..Có thể không trở về bên em..nhưng sẽ trở về với biển..Đứa con nào mang trong mình hơi thở biển..dù đi xa đến đâu, cũng sẽ trở về bên biển..Em tin điều ấy..

Con sóng lang thang lang thang để rồi vỡ tan… anh đến cho em cuộc tình dở dang.. như sóng xô nhau ngàn đời vẫn thương vẫn nhớ… còn đi mãi những bờ xa đến bao giờ...

2 comments:

  1. ui! neu ma long minh menh mong nhu bien thi thanh tien rui

    ReplyDelete