Wednesday, September 29, 2010

Câu chuyện nhỏ của đom đóm và hoa mặt trời ;)

Gửi từ Blogger Người Kể Chuyện - kecodoc191@: “Bởi vì tôi đã quen cười trước những nỗi đau nên đôi khi tôi cười và đã vô tình làm đau người khác “

Trên đồng cỏ mênh mang nắng và gió có một cây hoa vàng thật đẹp, những cánh hoa vàng rực lúc nào tươi tắn nhìn như một mặt trời nhỏ nổi bật giữa những loài hoa dại và cỏ cây khác. Mọi loài mỗi khi nhìn thấy nó đều không tránh hỏi ngưỡng mộ và ghen tị, nhưng chẳng loài nào biết rằng những khi đêm xuống bông hoa lại buồn rầu cúi đầu và lặng lẽ với những nỗi buồn chẳng thể nói cùng ai. Nó buồn vì điều gì nhỉ? Nó cũng không chắc, có thể đó là sự cô đơn và trống trải…

Cho tới một đêm nọ, trong khi nó đang ủ rũ mình thì bỗng thấy một vầng sáng bay tới và thật bất ngờ vầng sáng đó cất lời chào nó:
- Chào bạn! Mình không làm phiền bạn chứ?
- Ơ ..chào bạn, không, mình chỉ hơi bất ngờ chút thôi.

Lúc này thì vầng sáng đến đậu lên cánh hoa, nó đã nhận ra một con bọ bé xíu toàn thân đang phát sáng, những ánh sáng thật lung linh và dịu dàng.
- Bạn là ai thế, bạn từ đâu đến?
- Tớ được Gió mang từ một nơi xa đến, mọi người gọi tớ là Đom Đóm.
- Bạn thật tuyệt, làm sao bạn có thể phát sáng được như thế vậy?

Con đom đóm mặt thoáng một nét buồn rầu khi nghe hoa nói...
- Tớ chỉ là một con bọ nhỏ bé thôi mà, thứ ánh sáng nhỏ nhoi này cũng đâu có giúp được gì cho ai giữa màn đêm này đâu. Đó là chưa kể khi mặt trời lên tớ lại phải trốn dưới những cái lá cây này - tớ không chịu nổi ánh sáng mặt trời cậu ạ!
- Tại sao cậu lại nghĩ thế? Cậu có thấy cậu đang soi sáng tớ không? Bây giờ thì tớ biết vì sao mỗi khi đêm xuống tớ lại hay buồn rồi. Bởi vì trong màn đêm thì tớ chẳng có ai ở bên cạnh cả. Và cậu, cậu đừng nghĩ mình như thế, tại sao cậu không nghĩ rằng cậu là một ngôi sao bỏ trốn xuống đây để thực hiện một cuộc phưu lưu, còn ban ngày cậu phải ẩn nấp vì bị mặt trời tìm kiếm. Như tớ này, tớ luôn nghĩ tớ cũng là một mặt trời bị đánh rơi nên mỗi khi ngày tới tớ lại xòe những cánh hoa của mình ra như một mặt trời thứ thật. Ôi hay quá, ý nghĩ cậu là một ngôi sao trên kia bỗng dưng bay xuống đây làm bạn với tớ khiến tớ vui quá!
- Uh hôm nay tớ cũng thấy cậu rực rỡ như một mặt trời, lúc đó tớ còn phải trốn dưới lá cậu nên cậu không biết đấy thôi. Vì thế mà bây giờ tới mới đường đột xuất hiện trước mặt cậu này, cậu không phiền nếu mình sẽ làm bạn của nhau chứ?
- Tớ rất vui mà, tớ có bạn mới là một ngôi sao đi lạc và cậu cậu có bạn mới là một mặt trời tí hon. Điều đó thật tuyệt phải không?!


Thế là từ hôm đó hoa mặt trời và đom đóm làm bạn với nhau, ngày ngày bông hoa càng vàng rực rỡ và mỗi khi đêm xuống con bọ nhỏ lại bay ra mang tới cho nó ánh sáng lung linh.. cả hai không còn thấy cô đơn và lạc lõng nữa
Rồi những ngày nắng hạ đến, cả đồng cỏ như bị úp bởi một chảo lửa, không ít những cây cỏ nhỏ bé không chịu đựng được mà phải chết khô. Nằm dưới những cái lá, con bọ cũng cảm thấy rõ những cái nắng như thiêu như đốt mà hoa mặt trời đang phải chịu. Nó chẳng biết phải làm gì chỉ biết hỏi hoa:
-Trên đó nắng lắm phải không?
- Uh nắng lắm nhưng tớ vẫn chịu đựng được cậu đừng lo
...
- Trên đó nắng lắm phải không?
- Uh nắng lắm tớ sợ không đủ sức mất… Cậu đừng hỏi nữa được không?
Nhưng đom đóm chẳng thể nào thôi câu hỏi, vì nó chẳng biết làm gì để giúp hoa, nó muốn quan tâm tới hoa mà chẳng biết phải làm thế nào để hoa hiểu. Nó chỉ biết hỏi, hỏi đi hỏi lại câu hỏi đó...
-Trên đó nắng lắm phải không...?
- Cậu đừng hỏi nữa
...
- Nắng lắm phải không...?
- Tại sao cậu không ngừng hỏi được nhỉ, đây nếu cậu muốn biết nắng như thế nào thì hãy tự xem đi!
Không nén nổi bình tĩnh, hoa nghiêng mình để cho ánh mặt trời chiếu thẳng xuống. Đom đóm kêu thét lên rồi chẳng thể bám nổi vào những cái lá, nó buông mình rơi xuống.. rơi mãi.. lúc đó cơn gió đến và cuốn nó đi..

Nửa đêm đom đóm tỉnh lại, nó thấy người nó đau buốt và xung quanh tối om. hoảng hốt nó kêu lên "Trời ơi tôi làm sao thế này? Tôi bị làm sao thế này? Tôi đang ở đâu, có ai giúp tôi được không?"
Gió nhẹ nhàng tới bên nó và nói: "Thấy cậu đang rơi từ trên những cái lá xuống tớ đã đưa cậu đi, giờ cậu đang ở xa cái đồng cỏ lắm rồi.. cậu nghỉ đi, những vết thương chắc còn lâu mới lành được.
Đom đóm bật khóc khi nhớ lại mọi chuyện, rồi tiếng khóc nó càng nức nở hơn khi nghĩ tới hoa mặt trời.
- Tại sao? Tại sao lại như thế, chỉ là tớ muốn quan tâm tới hoa thôi mà? Tại sao sự quan tâm lại được đáp lại bằng nỗi đau này, da thịt này đau nhưng làm sao đau bằng nỗi đau trong tim tớ. Cậu có thể trả lời cho tớ tại sao không gió?
- Sự thương yêu và quan tâm đôi khi là phải biết im lặng, sự đồng cảm và chia sẻ đôi khi không phải là những lời nói...cậu ạ!

- Tớ sai rồi, giờ thì tớ biết tớ sai rồi, con đom đóm khóc nấc lên, cậu có thể đưa tớ trở lại đồng cỏ được không? Ôi không, mắt tôi làm sao thế này? Mặt trời quái ác, hãy trả lại tôi ánh sáng đi.. À phải rồi, tớ còn thứ ánh sáng quanh mình, hoa mặt trời sẽ nhận ra tớ thôi.. Gió ơi xin cậu hãy đưa tớ đi...
Gió đau lòng nhìn thứ ánh sáng quanh mình đom đóm giờ đây chỉ còn là những ánh sáng yếu ớt nhấp nháy, nó còn chẳng tự soi sáng được cho mình thì làm sao soi sáng cho hoa mặt trời thấy được. Gió im lặng đưa đom đóm bay lên...
Ảnh minh họa: Derfel

Giờ thì bạn biết vì sao mùa hè cứ mỗi khi mặt trời lặn là đom đóm lại theo gió bay đi khắp nơi, và những bông hoa mặt trời sau phút giây sai lầm nó ân hận lắm… Mỗi khi ngày tới nó lại hướng về phía mặt trời, nó nghĩ rằng có lẽ nào ở đâu đó bên dưới đom đóm vẫn đang ở đó và cần nó che nắng…nhưng nó chẳng bao giờ còn gặp lại được đom đóm nữa... Người ta gọi nó là hoa hướng dương với ý nghĩ rằng nó mạnh mẽ luôn hướng về phía mặt trời mà chẳng ai thấy nỗi buồn mà nó đang che giấu... Và mỗi khi ngày tắt có mấy ai thấy nó lại cúi mình lặng lẽ hay không?


Hà Nội Hà Nội ;)

ờ thỳ bỏ qua 1000 năm :-j
đây nhá, thu Hà Nội đây ;))

Ờ thì... nghìn năm!

Về cá nhân tôi, nghe thấy tất cả những cái gì liên quan đến chữ "chào mừng đại lễ 1000 năm" thì ghét, ghét chả biết bỏ đi đâu. Nên tuôn ra đây cho mọi người cùng ghét :))
Như thể họ làm 1 đống việc chỉ để cho cái chữ 1000 năm, để mà làm gì??? thành phố nghìn năm nó khác thành phố 1001 năm và 999 năm ở chỗ nào :)) Lụt lội, bụi mù, bẩn thỉu.....

Đâu người ta cũng khen HN đẹp, HN hay. Cá nhân tôi thì vốn đã không thích sự xô bồ, bon chen của Hà nội. Có lẽ vì đi ít nên tôi cũng chả gặp được những người Trang An thanh lịch, chỉ thấy sáng nay xuống phố thấy 2 bà trong phố chống nách chửi nhau :)) chỉ thấy 2 nhà cùng dãy cãi nhau vì 1 cái chậu hoa, chửi nhau vì 1 cái dây phơi quần áo :))
Cái đẹp, cái hay cũng chả nhiều lắm. Có chăng, mới thấy thu này... có chút đẹp.

http://linkhay.com/note3083320/ha-noi-dang-yeu-dang-gian-dang-thuong
http://tuanvietnam.vietnamnet.vn/2010-09-28-ha-noi-ta-dep-khung-khiep-
http://vtc.vn/2-263263/xa-hoi/hoan-kiem-chi-hon-1-nghin-ty-lam-dep-mat-don-dai-le.htm
nhân tiện chê xấu nên post luôn link 3 bài viết về HN lên đây. Ờ thì người ta có thể cãi là họ thấy đẹp, nhưng thôi kệ, tôi thấy xấu, thế thôi :D


T6 đi lang thang kiếm ít cốm măm, hehe

Monday, September 27, 2010

Tập thể dục buổi sáng ở Hà Nội

Này thì tập thể dục ;))

Chúc mừng sinh nhật Nguyễn Hiền

...ai rồi cũng sẽ phải đi qua cái tuổi 20...
Chúc mừng SN Nguyễn Hiền, người mà theo lý thuyết của dân chơi thì đứng ngoài tập các em Hiền mà không hiền :))


Mong bạn Hiền lành đọc được những dòng này
Gmorning!

Art Rodriguez - Mozart's Turkish March Rock Cover



Khởi động ngày mới :))

Sunday, September 26, 2010

Một nét văn hóa tàn lụi?

(TT&VH Cuối tuần) - Trong khi các nhà khoa học và nhất là giới sư phạm còn chưa ngã ngũ thì nhiều trường phổ thông trên thế giới đã bỏ chấm điểm viết chữ đẹp, vì dù muốn hay không thì cũng khó phủ nhận được thực tế là bàn phím máy tính hay điện thoại di động ngày càng chiếm thế thượng phong. Vậy là một nét văn hóa sẽ vĩnh viễn tàn lụi theo sau sự thịnh vượng của Internet?

Cuộc đời đổi thay

“Tres digiti scribunt et totum corpus laborat“ - “Ba ngón tay viết nhưng cả cơ thể làm việc“, các tu sĩ Trung Cổ đã biết kêu ca ở cái thời chưa có máy photocopy hay máy in nên suốt ngày phải gù lưng ngồi sao chép sách vở cho thư viện dưới ánh nến. Mắt mờ, tay mỏi, lưng đau, gáy nhức. Song nếu ai không rõ nguồn gốc tiếng Latin thì ắt sẽ tưởng đó là câu than phiền của lũ học sinh vào lớp 1 hôm nay lần đầu tiên phải học cầm bút. Ngay cả khi chúng không nhất thiết bị mờ mắt mỏi gáy thì các thầy cô đã nhận ra rằng trẻ con hôm nay bấm tin nhắn SMS nhanh hơn viết chữ. Thời buổi bây giờ, ai cần ghi chép gì dọc đường thì rút máy Blackberry. Sếp lười ký thì thư ký đã có dấu khắc sẵn hoặc chữ ký điện tử trong computer. Có cần chúc nhau sinh nhật thì chỉ cần tìm bưu thiếp điện tử (e-card) có sẵn trên mạng rồi điền tên tuổi vào. Thậm chí nhiều gia đình không có cả hộp thư, vì từ mấy câu chào ở nơi nghỉ mát đến thư tình hôm nay đều ở dạng e-mail...

Ở các nước Tây Âu, pháp luật chỉ còn bắt viết
bằng tay một thứ văn bản duy nhất là... di chúc

Ngày nay trẻ con học viết khác với cách đây chỉ vài năm, căn bản vì công năng và vị thế của chữ viết tay đã thay đổi hẳn. Liệu chiều hướng đó tốt hay xấu, có nhiều ý kiến trái chiều và xin nhường cho các nhà sư phạm luôn thích tranh luận. Nhưng xu hướng tương tự như từ đĩa hát bằng bột than ép, lên đĩa vinyl, rồi dần bị thay thế bằng CD, DVD hay đĩa blue-ray thì chắc không sao cản nổi. Vẫn sự việc ấy, nhưng người thì than khóc cho một nét văn hóa tàn lụi, kẻ khác cho rằng chữ viết chỉ là một công cụ ước lệ để truyền tin và phải thay đổi theo thói quen do kỹ thuật mới đem lại. Chỉ cần ngó lại vài năm thì đủ thấy bàn phím ngày càng thông dụng hơn. Trong cuộc sống công việc, không còn ai viết công văn chỉ thị hay bản thảo bằng tay nữa.

Ai còn cầm bút?

Quả thật, nếu như các bậc lớn tuổi còn quen nhận ra bạn bè qua nét chữ thì giới trẻ hôm nay hầu như đã mất thói quen đó. Ở các nước Tây Âu, pháp luật chỉ còn bắt viết bằng tay một thứ văn bản duy nhất là... di chúc, nếu người viết lười ra công chứng. Thậm chí sinh viên cũng đem cả laptop lên giảng đường, vì trong khi giáo sư giảng bài thì một trợ giảng đưa ngay bài thuyết trình tốc ký lên mạng, chỉ việc tải xuống dùng. Trước đây, ai trả tiền bằng thẻ tín dụng thì phải ký hóa đơn, hôm nay bấm số PIN vào máy thu ngân là đủ.

Ở trường phổ thông Comenius thuộc bang Hessen (Đức) một giáo viên hỏi lên Bộ Văn hóa là điểm chữ đẹp bị bỏ khỏi chương trình từ bao giờ, và câu trả lời không làm mấy ai ngạc nhiên: ở một đất nước nổi tiếng khắt khe về lề luật như Đức mà các công chức Bộ Văn hóa không thể tìm ra chỉ thị bỏ chấm điểm chữ đẹp từng được ban ra ở thời điểm nào, vì đã lâu quá rồi! Câu hỏi tương tự gửi đến bang Nordrhein-Westfalen và được trả lời ngắn gọn: hình như hồi những năm 1980!

Lena Queen, một nhà nghiên cứu chữ viết nổi tiếng, nhận định: con người đã ngấy chủ nghĩa tập thể và muốn tìm ra sự riêng tư, song chính bàn phím lại gây ra sự “đụng hàng” khủng khiếp nhất vì nó hủy diệt một nét cá tính nổi bật mà con người muốn vươn tới. Mấy ai còn nhớ ngày xưa trong lĩnh vực điều tra hình sự còn có nghề xem chữ luận ra tính cách, một trong những nghề bị sự phát triển của kỹ nghệ computer xóa sổ.


Con người ngày càng lười đi?

Một cuộc khảo cứu ở Anh cho thấy kết quả mà ai cũng biết, tuy không biết chính xác con số cụ thể, đó là thế hệ trẻ càng ngày càng sử dụng nhiều phương tiện internet. Trong khi mới khoảng 61% lớp người trên 65 tuổi ở Anh biết dùng phương tiện mạng thì 95% thế hệ từ 15 đến 24 tuổi mất hẳn thói quen dùng giấy mực. Ai cũng than phiền là trao đổi thư từ kiểu viết tay truyền thống quá chậm chạp và phiền phức, thậm chí giới khoa học còn dự đoán là khả năng điều khiển vận động của tủy sống con người đã giảm thiểu trong những năm qua; con người không chỉ viết kém đi, mà còn kém nhận dạng chữ viết hơn trước. Hậu quả này kéo theo hậu quả khác: ai lười viết và thấy chữ mình xấu đi, người ấy cũng không còn muốn bắt người khác đọc chữ mình. Chưa đủ, ngay cả trong giới viết bằng bàn phím cũng có sự chuyển biến lớn: trong khi e-mail chiếm nửa số lượng giao dịch thư từ nói chung thì thanh thiếu niên lại dần bỏ viết e-mail để chuyển sang nhắn tin SMS hay chat, nói cách khác là hoạt động truyền thông ngày càng bị rút ngắn và nén gọn hơn. Phải chăng con người sống ngày càng gấp gáp và không đầu tư thì giờ vào những bức thư dây cà dây muống như xưa? Lena Queen cũng dự đoán rằng ở thời đại sống gấp này, con người trở nên thiếu kiên nhẫn. SMS hay chat biểu thị mong đợi được nhận câu trả lời thật nhanh, và thứ câu cú cộc lốc ấy ngày càng làm cho ngôn ngữ viết giống với ngôn ngữ nói hơn – một sự bần cùng hóa văn viết.

Và cô đơn hơn?

Vẫn chưa hết: sự xuất hiện của điện thoại rẻ tiền qua mạng (skype, Y!Voice) hay Voice-chat trên các cổng Facebook hay Yahoo! đang có nguy cơ đẩy lùi e-mail, hệt như mới đây e-mail bóp chết thư từ viết tay và các trạm bưu điện kinh điển. Trong nửa năm đầu 2009, bưu điện Đức chuyển 150 triệu thư, ít hơn cùng kỳ năm trước, xét về trung hạn thì sẽ có ít nhất 6.000 bưu tá mất việc.

Song điều để các nhà xã hội học quan tâm không phải chỉ có tình hình lao đao của ngành bưu chính, mà các phương tiện truyền thông mới rõ ràng đã gây ra một số tác hại nhãn tiền. Con người thu mình vào một cõi cô đơn trên mạng, vì mọi quan hệ online đều chỉ là ảo, kể cả hình ảnh lẫn tiếng nói qua webcam cũng chẳng thể thay thế cho một cuộc đàm đạo tay đôi bên ấm trà, lời tỏ tình qua SMS chỉ là cái vỏ suông không hồn, và mọi “user” bị cào bằng thành các thực thể có nickname, mờ nhạt về vị thế xã hội và thậm chí cả giới tính. Giao lưu qua mạng có một chất lượng khác hẳn với tiếp xúc bằng xương bằng thịt. IQ ngày càng lấn lướt EQ. Tựa như câu chuyện phù thủy và âm binh - không ai muốn hoặc có thể quay lại với bút giấy để xóa sổ e-mail, và cũng chẳng ai muốn trở về với thời hồng hoang không có internet, song liệu con người có biết cách trấn áp được mặt trái của thời đại kỹ trị do chính mình tạo ra?

Lê Quang




Bí mật của cái tên Pepsi >:)

Nếu có một cô gái nói với bạn "PEPSI" thì có nghĩa là:
P: Please (Làm ơn)
E: Enter (Đưa)
P: P... (....) ( cái này tự tìm hiểu ;)) )
S: Slowly (Chầm chậm)
I: Inside (Vào bên trong)
Vậy đó, PEPSI có nghĩa là Please Enter Penis Slowly Inside (Làm ơn Đưa ... Chầm chậm Vào bên trong).Từ giờ nếu đi uống nước mà muốn "...", hãy nhớ đến PEPSI nhé.

Chuyện tình Facebook

Saturday, September 25, 2010

khi Dương 20 ;))

à há, hum nay tròn 20 ùi
chẹp, dc tiếng đào hoa bấy lâu k bít Dương nhà ta đang ngập ngụa trong tình mới tình cũ nào oy :-j
Chúc sinh nhật zui zẻ bên các e ;))

Góc nhỏ mùa thu :X

Bạn thân mến, Blog Radio tuần này có một điều thật đặc biệt bởi kịch bản của chương trình được thay đổi vào phút chót khi có quá nhiều mong muốn của bạn đọc chia sẻ muốn được thưởng thức một chương trình gom nhặt những xúc cảm của mùa thu.
Mời bạn click vào đây để nghe và tải file audio Blog Radio 149:
Bởi vì mùa thu là mùa mang lại nhiều cung bậc cảm xúc nhất trong long mỗi người:
Mùa thu mang đến những hạnh phúc ngọt ngào
Mùa thu làm Trái tim ai xao xuyến,
Mùa thu làm tâm trạng ai bồi hồi
Mùa thu ươm những lãng mạn, vấn vương
Mùa thu với những niềm vui nho nhỏ một mình
Nhưng mùa thu cũng mang đến những cô đơn trống vắng, nỗi buồn của sự chia ly

Và biết đâu ở một nơi nào đó, mùa thu lại là nơi tình yêu bắt đầu…

Và bởi có một ca khúc viết rằng:
“Mùa thu xao xuyến xanh thắm bầu trời
Khoảnh khắc trái tim vẫn mong chờ”


Lá thư gửi những ngày đầu thu yêu thương!

Jackie Chan GIF

http://s3.amazonaws.com/0SAJ7JN5VFAWT249NNR2.anigifdel/21305c8c3c08bdd96b7dca52394c2ab4

hơi nặng nên tớ ko cho lên đây. Vào link mà xem

Xin được là tình cuối

Trời mưa nghe nhạc ngày xưa...

Friday, September 24, 2010

Cô bé quàng khăn đỏ







Nói một lời để em biết rằng mình - đã - từng - yêu nhau

Em cứ nghe đi nghe lại mãi một câu nói đơn giản trong bức thư của chương trình Quà tặng âm nhạc: Anh à, nếu em buông tay, liệu anh có buồn không?

Cô gái ấy chắc cũng đang yêu, yêu tha thiết và say đắm, nhưng trong lòng lại có những vỡ vụn thật khó có thể chắp nối lại được. Cô gái ấy mong mỏi một sự đổi thay, đổi thay từ ai thì không biết, miễn rằng, tình yêu của họ có một sự thay đổi. Thay đổi để cô gái ấy được yêu như cô mong, và quan trọng là như họ - đã - từng - yêu nhau.

Em vẫn luôn tự dằn vặt với mình, khi tình yêu đầu tiên của em lại không phải là anh, trong khi em lại là mối tình đầu của anh. Thực sự điều đó làm em hạnh phúc nhiều lắm! Anh đã cho em những tin tưởng, những mộng mơ để em có thể xoá đi những nghi ngờ về tình yêu như lần thất bại trước vẫn cứ đeo đẳng em. Anh đã cho em những tiếng cười trong vắt mà em ngỡ rằng, một trái tim đau nhói như em sẽ khó có thể tin yêu được như vậy. Anh cho em nhiều điều, những cái nắm tay, những vòng ôm siết chặt, những chiếc hôn nhẹ và ấm,… tất cả đều là đầu tiên. Những ngày tháng em sống trong tình yêu của anh, em đã tin là vĩnh cửu. Anh đã từng yêu em nhiều đến mức, em luôn cảm thấy tình yêu của mình lép vế. Nhớ anh đến thổn thức mỗi lần mình xa nhau, vậy mà anh vẫn làm em thấy nỗi nhớ ấy chẳng thấm vào đâu so với tình yêu của anh dành cho em. Những tin nhắn dồn dập khi em chưa kịp trả lời, chứa đựng cả sự lo lắng của anh khi nghĩ rằng em sẽ bỏ cuộc khiến càng thấy mình có lỗi. Những lúc ấy, em thấy anh thật ngốc. Anh yêu em nhiều thế, làm sao em lại có thể buông tay. Khó khăn lắm em mới tìm được một người cho em tình yêu và niềm tin mãnh liệt như vậy.
Ảnh minh họa: vi.sualize

Xước…
Trái tim em nhói đau khi những dòng tin nhắn gửi đi vẫn nằm chết hoài trong điện thoại của anh. Mấy ngày nay rồi, anh bận bịu điều gì mà chẳng nhắn tin cho em. Em sợ cái cảm giác ấy lắm, sợ những lúc một mình, sợ cái suy nghĩ tình yêu của anh đang bị phai nhạt dần cứ bủa vây trong tâm trí. Không làm sao để thoát ra khỏi tâm trạng trống rỗng và nghi hoặc, những dòng tin em gửi đi tiếp tục rơi vào hư không khiến nỗi buồn trong em càng nhân lên gấp bội. Trái tim em như có những vết xước, nhẹ thôi nhưng cũng đủ làm em đau. Và rồi, em cũng đã buông tay…

Giá mà em biết được rằng, tình yêu nào cũng có một thời điểm chán nhau. Cũng có khi chỉ có một trong hai người chán. Điều quan trọng, phải biết làm thế nào để chăm sóc tình yêu qua cái giai đoạn ấy, và rồi sau đó, họ lại yêu nhau nhiều hơn. Anh yêu em đến thế cơ mà, sao có thể chán em nhanh vậy? Đó là những nghĩ suy khiến vết xước trong tim em càng rộng và sâu hơn. Anh thay đổi? Hay đó là cái kết cục tất yếu cho một mối tình vội vã. Em mang thời gian ra đong đếm. Chưa đầy 1 năm, sao anh có thể chán em? Em tẻ ngắt đến mức thế sao? Những câu hỏi ấy ngày một xuất hiện nhiều hơn trong suy nghĩ của em khiến em tin rằng, đã đến lúc, mình cần tìm cho nhau một lối đi riêng. Em nông nổi quá phải không anh?

Sao em không hiểu rằng, thời gian của chúng mình phải được nhân lên nhiều hơn so với thời gian thông thường 1 ngày bằng 24 tiếng, 1 tuần bằng 7 ngày. Có lẽ, với tình yêu của chúng mình, ngày nào trong tuần cũng là thứ 7 và Chủ nhật. Mình bên nhau cả sáng lẫn trưa, cả những khi em bận bịu hay anh mải mê công việc. Đến cả trong giấc ngủ của mình cũng có nhau. Mình đã chăm cho tình yêu của mình no căng với biết bao nhiêu những cảm xúc chân thành và ấm áp.... Đến khi tình yêu cần đói một chút để cảm nhận hết những yêu thương mà mình dành cho nhau, thì em lại để tình yêu của mình đi vào một con ngõ cụt không lối ra!
Mình chia tay, nhẹ nhàng nhưng anh vẫn không hiểu hết lý do. Có lẽ anh trách em nhiều lắm khi nghĩ rằng, anh yêu em đến vậy mà vẫn chưa đủ, để em phải buồn, phải chán anh. Anh tự ái, anh giận, và anh không làm gì để níu kéo một tình yêu…

Ngày xa nhau, trời Hà Nội đổ những cơn mưa rào tầm tã. Mưa suốt cả một đêm hôm ấy. Lạ thay, em không hề khóc! Có lẽ vì em tin rằng, rồi thì anh sẽ mau chóng lấy lại niềm tin cho em thôi. Nhưng rồi, em chờ hoài, chờ mãi, mà anh vẫn cứ xa xôi. Em vô lý phải không anh? Vẫn vô lý như những lần em giận anh vô cớ. Nhưng lần này, em hiểu rằng, sẽ chẳng bao giờ em được giận anh như thế nữa. Chúng mình, đã mất nhau! Là em đánh mất đi tình yêu của mình. Là em đã không tìm thấy những tin tưởng ở tình yêu mình, là em, em đã dại dột đem tình yêu của mình vào một phép thử ngốc nghếch. Và giờ đây, trong em là những nỗi ân hận, nuối tiếc. Anh xa rồi, thật xa cuộc sống của em. Những vết xước trong trái tim hai đứa …Vỡ vụn…

Ảnh minh họa: Melissa-tse

Ấy là khi em nhớ lại những lời anh đã nói. Anh đã nói gì, anh đã muốn chúng mình thế nào, sao lúc nói lời chia tay em chẳng nhớ để níu kéo trái tim mình đừng bước khỏi bán kính tình yêu của anh? Sao em không hiểu những cái nhói đau trong em là rất thật, khi em đã từng sợ một ngày mình không bên cạnh. Nhưng anh biết không, nó vẫn chưa đau đớn bằng cảm giác em lúc này! Sự lạnh lùng có vẻ như là tàn nhẫn nơi anh đã cướp đi những niềm tin mà anh đã từng mang đến trong em. Anh cố tình làm vậy để em tổn thương, để em không nuối tiếc với quyết định của mình sao? Hay tình yêu trong anh đã nguội lạnh, hoặc là anh chưa hề yêu em đến thế? Ngày nào em cũng trở dậy với những câu hỏi ấy, nhưng chẳng bao giờ em lý giải nổi. Em băn khoăn nhiều anh biết không? Và, em chỉ xin anh 1 lần ngồi lại, nói cho em những điều em đã thắc mắc. Chỉ một lần thôi a ạ, để em biết chắc chắn rằng, mình - đã - từng - yêu nhau.

  • Gửi từ email Đỗ Phương - heaven.pq@

Monday, September 20, 2010

Trung thu \:d/ quất thôi \m/

Ít có cái hội nào lại làm lòng mình náo nức như đêm Trung Thu :x so với Tết trung thu thì ngày Valentine với mình chỉ là bỏ đi :))

Party Trung Thu năm nay làm với khảu hiệu tiết kiệm, lành mạnh, ăn ít chơi nhiều, làm liều là chủ yếu :))

18h tại nhà Trung Đà / Thành (gần siêu thị Citimart ở khu Văn Quán) mang 30-50k, áo mưa, mũ nón :-j
Đề nghị tự ăn tối.

Chời bời chém gió, trông trăng phá cỗ, mây mưa lừa tình....
~ Không rượu chè, không bia bọt ~

Sau đây là bản demo ca khúc chào đón trung thu >:)

Khi các bạn nghe bài này, sau câu tớ hô "Trăng lên rồi" thì các bạn nhớ hô "quất thôi" nhé =))
Fun Version (short)
http://www.box.net/shared/4y3tjp7aks

Main version

Sunday, September 19, 2010

Let it be...



Thôi kệ vậy... let it be...!
What happened, happened!
What will happen, let it be...!

Ty là ly nước trắng ;)


Một chàng trai đưa cô bạn gái thân vào quán uống nước. Sau khi người phục vụ đặt hai cốc nước trắng lên bàn và đợi thì cô gái chợt đặt ra một câu hỏi
- Đố bạn Tình yêu là gì...
Chàng trai mỉm cười quay sang cô phục vụ và nói:
- Chị cho em một ấm trà, một cốc cà phê đen, một cốc cà phê sữa, một ly rượu vang và một ly champagne.

Sau khi mọi thứ đã được mang ra, chàng trai lấy ấm trà và uống chén đầu tiên. Anh ta nói:
- Tình yêu như ấm trà này. Khi ta uống nước đầu sẽ rất đậm đà, nước thứ hai sẽ dìu dịu thanh thanh. Còn nước thứ ba thì sao...
Tình yêu không như ấm trà bởi sau nước thứ ba ấm trà sẽ không còn hương vị ban đầu.

Anh ta lại nhấp một ngụm cà phê đen và nói:
- Tình yêu mang hương vị của cốc cà phê này. Lúc đầu có thể phải trải qua vị đắng nhưng dần dần vị ngọt và thơm sẽ ngấm dần vào mỗi người.
- Nhưng tình yêu không như cốc cà phê sữa. Uống cà phê sữa ta sẽ cảm thấy ngay vị ngọt, vị ngọt của nó đến rất nhanh và đi rất nhanh. Còn tình yêu không như vậy.

Dứt lời anh ta đổ cốc cà phê ấy đi và nói:
- Tình yêu như ly rượu này, nó thật nồng nàn, ấm áp và êm đềm.
Anh ta lại uống ly champagne.
- Không! Tình yêu không thể là thứ nước khai vị chua loét này được.

Chàng trai lo lắng vì không tìm được câu trả lời. Bất chợt anh ta nhìn thấy cốc nước trắng trên bàn. Anh ta reo lên.
- Đúng rồi, hãy nhìn cốc nước kia, nó thật tinh khiết và giản dị. Rượu, cà phê và trà cũng phải bắt nguồn từ nước. Tình yêu cũng như vậy, cái nồng nàn, ngọt ngào, êm đềm và cay đắng cũng phải xuất phát từ lòng chân thành và những điều giản dị nhất. Bạn ạ!

Tình yêu là cốc nước trắng.

Cô gái ngồi im, đôi mắt mở to.
Và rồi cô từ từ nhấc ly nước lên và từ từ đặt vào tay chàng trai.
Chàng trai đã hiểu rằng, anh ta đã có một câu trả lời đúng...

Saturday, September 18, 2010

If tomorrow was your last day...?

Tôi sẽ chẳng biết mình phải làm gì, nếu như ngày mai là ngày cuối cùng trong cuộc đời mình, có lẽ tôi phải thức cả đêm nay để nghĩ..........
Tự bạn tưởng tượng đi, điều này không đơn giản đâu... không như trong mấy cái truyện linh tinh người ta viết là đi làm những việc này nọ. Đấy là họ, đấy không phải tôi.

Có lẽ tôi sẽ chẳng làm gì... hoặc đi kiếm cho mình một nụ hôn cuối cùng (và cũng có thể là đầu tiên) ngồi nghe nhạc và chờ đến cái lúc ấy :))
Llúc nghĩ như thế, thấy mình đam mê với âm nhạc.... ôi cuộc đời!


Một lần nữa, tôi lại ngày càng coi nhẹ cái sự chết. Chết chỉ là 1 phần của sự sống... Chả phải tại đọc nhiều Murakami nhưng mình chẳng sợ phải chết nếu nó phải đến ( tất nhiên là chả ai muốn chết !)

Tôi chợt thấy những xung quanh mình chợt ý nghĩa hơn trước. Lẩn thẩn hôm nay lại ngồi ngắm mây xem đám này hình gì , đám kia hình gì ... những đám mây rời rạc, cứ như shit của con mèo Đần nhà mình vậy :))

Một ý nghĩ chợt qua, tôi thấy thật buồn cười khi người ta cứ tính làm giàu đến khi già rồi thế này thế nọ. Ai đảm bảo là họ sống được đến lúc ấy.

Có lẽ mai về Hà Nội, kiếm 1 góc quán cafe ngồi một mình để "nghĩ suy về cuộc đời" vậy :))
đời là mấy tí... học mà làm gì :))


Thursday, September 16, 2010

Các cách thưởng thức cà phê trên thế giới ~o)



Ý


* Caffè latte – kiểu cà phê sữa của Ý, một phần sữa nóng, một phần espresso
* Cappuccino – một phần ba là espresso, một phần ba là sữa nóng và một phần ba sữa đánh bông, thêm bột cacao hoặc bột quế
* Cappuccino con panna – cappuccino dùng kem sữa đánh đặc thay vì sữa sủi bọt
* Chocolaccino – cappuccino thêm sôcôla nghiền
* Coretto – cà phê espresso với rượu mạnh, ví dụ như Coretto con Grappa, Coretto con Fernet ...
* Doppio – hai phần espresso
* Espresso – cà phê cực đặc không có sữa hay đường, pha bằng cách cho nước dưới áp suất cao (9 đến 15 bar) đi qua bột cà phê xay cực mịn. Một tách (một phần) espresso khoảng 25 ml
* Lungo – espresso với lượng nước nhiều gấp đôi (xem espresso lungo)
* Latte Macchiato – sữa ấm sủi bọt và rót cẩn thận espesso lungo vào
* Mischio – cà phê pha với cacao và kem sữa đánh đặc
* Ristretto – espresso với lượng nước rất ít (15-20 ml thay vì 25 ml) (

Đức

* Eiskaffee – cà phê nguội thêm kem vani
* Cà phê Ireland – mokka với whisky, kem sữa và đường
* Kaffee Hag® – cà phê không chứa caffein (Hag là một nhãn hiệu)
* Milchkaffee – cà phê pha qua giấy lọc, một nửa sữa, một nửa cà phê
* Mokka – một loại cà phê đặc (xem cà phê mokka)
* Pharisäer – cà phê đen với rượu rum, đường và kem sữa đánh đặc
* Rüdesheimer Kaffee – cà phê pha với rượu brandy, kem sữa đánh đặc, đường vani, thêm vụn sôcôla
* Schwaten hay Schwatten – cà phê loãng, cho thêm đường và 2 cl rượu mạnh làm từ ngũ cốc (tiếng Đức: Kornbrand) mỗi tách (đặc sản miền bắc Đức)
* Kaffee kiểu Thổ – cà phê đặc để trong ấm nhỏ, kèm cả bã

Áo

* Almkaffee – cà phê dùng với lòng đỏ trứng, rượu hoa quả và kem sữa
* Biedermeier kiểu Áo – thêm rượu mơ và kem sữa
* Großer Brauner – hai phần espresso với sữa, dùng tách lớn
* Kleiner Brauner – một phần espresso với sữa, dùng tách nhỏ
* Doppelmokka – hai phần cà phê đặc dùng với tách lớn chuyên để uống mokka
* Einspänner – mokka đựng trong cốc có quai, thêm kem (có quai để người đánh xe ngựa vừa cầm roi vừa có thê uống được) (Wien)
* Eiskaffee kiểu Anh – một phần ba cà phê, một phần ba kem, một phần ba kem sữa
* Eiskaffee kiểu Áo – loại cà phê đặc bao gồm lòng đỏ trứng, cà phê và kem sữa đánh đặc
* Fiaker – một cốc cà phê đen với nhiều đường, thêm một lượng rượu Slibowitz (rượu mạnh làm từ quả mận tía vùng Balkan) hoặc rum
* Franziskaner – cà phê sữa loãng với kem sữa và sôcôla
* Gebirgskaffee – cà phê với lòng đỏ trứng, rượu hoa quả mạnh và kem sữa
* Gespritzter – cà phê đen với rum
* Granita di Caffé – kem xay nhuyễn rồi rót cà phê đen có đường lên trên
* Intermezzo – một lượng mokka nhỏ, thêm sôcôla nóng và "Creme de cacao", khuấy lên rồi thêm kem sữa đánh bông cùng vài miếng sôcôla
* Kaffee Kirsch – cà phê với nước anh đào
* Kaffee Obermeier – cà phê với màng sữa
* Kaffee Verkehrt – 2 phần sữa, một phần cà phê
* Kaisermelange – mokka với lòng đỏ trứng, thêm mật ong hoặc Cognac
* Katerkaffee – cà phê đen đặc, thêm đường, có mùi chanh
* Konsul – cà phê đen thêm một ít kem sữa đánh đặc
* Kosakenkaffee – một lượng nhỏ mokka với rượu vang đỏ, wodka và nước đường
* Maria Theresia – mokka với một lượng nhỏ rượu cam
* Marghiloman – mokka với Cognac
* Mazagran – cà phê lạnh, ngọt, thêm vài mẩu kem, rượu Maraschino hoặc Cognac
* Melange – nửa cà phê, nửa sữa
* Mokka gespritzt – mokka với cognac và rum
* Piccolo – một lượng nhỏ cà phê đen, lắc đều
* Großer Schwarzer (hay großer mokka) – kiểu Áo - hai phần espresso không có sữa, dùng tách lớn
* Kleiner Schwarzer (hay kleiner mokka) – kiểu Áo - một phần espresso không có sữa, dùng tách nhỏ
* Othello – sôcôla nóng với espresso
* Sanca® – cà phê không có caffein (Sanca là một nhãn hiệu)
* Schale(rl) Braun – nửa cà phê, nửa sữa
* Schale(rl) Gold – cà phê sữa, loãng hơn Schale(rl) Braun
* Separee – Cà phê và sữa được dùng riêng
* Sperbertürke – kiểu cà phê Thổ Nhĩ Kỳ, nhưng nặng gấp đôi, thêm đường
* Türkischer Kaffee passiert – cà phê Thổ Nhĩ Kỳ, để nguyên bã
* Überstürzte Neumann – kem sữa đặc được phết lên bề mặt một cái bát, được "hỗ trợ" thêm cà phê nóng
* Kaffee kiểu Hungary – cà phê đặc có đường, thêm đá, sau đó thêm kem sữa lạnh và dùng trong ly
* Verlängerter – một lượng nhỏ cà phê đen pha thêm nhiều nước hoặc espresso thêm nhiều nước
* Weißer mit Haut – cà phê sữa loãng thêm sữa nóng
* Zarenkaffee – espresso đặc, phía trên là lòng đỏ trứng đánh bông, thêm đường (loại cà phê yêu thích của các sa hoàng)

Thụy Sĩ

* Canard – cà phê với Marc (rượu mạnh làm từ nho): cho vào miệng một viên đường nhúng rượu, sau đó nhấp tách cà phê pha rượu và kem sữa
* Kaffee crème – cà phê với kem sữa
* Kaffee Melange – cà phê với kem sữa đánh đặc, thường thì kem sữa được phục vụ riêng trong một tách nhỏ
* Luzerner Kafi – cà phê loãng có màu trà, pha thêm Träsch (một loại rượu mạnh của Thuỵ Sĩ, làm từ quả lê, thỉnh thoảng có thêm táo)
* Schale – cà phê sữa

Pháp

* Café au lait – một loại cappucino đặc với một ít bọt sữa (xem cà phê au lait)
* Café Brulot – Cognac pha đường và cà phê
* Café Crème – cà phê với kem sữa hoặc sữa đánh bông
* Café Filtre – cà phê pha phin, loãng hơn espresso đôi chút
* Café natur – cà phê đen
* Café Royal – giống Café Brulot

Tây Ban Nha

Từ "cà phê" ở Tây Ban Nha thường dùng để chỉ loại cà phê espresso.

* Café solo – đen
* Cortado – thêm sữa đặc có đường (señorita) và một lượng nhỏ sữa hay bọt sữa, thường dùng tách, thỉnh thoảng dùng ly
* Café con leche – cà phê sữa, một nửa cà phê, một nửa sữa (thường được đánh bông)
* Café americano – cà phê phin, cũng để chỉ loại café solo pha loãng
* Café con hielo – một ly đựng đá viên, sau đó thêm đường, cuối cùng là rót cà phê vào
* Carajillo – thêm một ít rượu mùi, brandy hay rum. Cách làm: Đường được khuấy trong một ly với rượu, sau đó đốt lên rồi rót cà phê pha đậm (cà phê espresso) vào. Hạt cà phê và một miếng vỏ chanh được cho vào ly để trang trí.

Bồ Đào Nha

* Bica – cà phê đen, đặc, dùng tách nhỏ
* Pingo (Bica Pingada) – Bica thêm một ít sữa
* Galão – cà phê sữa Bồ Đào Nha, dùng ly

Hy Lạp

* Griechischer Kaffee – cà phê đặc được nấu 2 hoặc 3 lần, giống như loại cà phê Thổ Nhĩ Kỳ
* Café frappé – cà phê tan, thêm đá

Mỹ

* Iced coffee – cà phê đặc, nóng, thêm đường được rót vào một ly đựng đá

Nam Mỹ

* Caffè Americano – espresso thêm nước nóng và spirituose (tên chung của các loại rượu trên 20% cồn như vodka, gin, rum, tequila, cachaca..)

Việt Nam


* Cà phê đen nóng: Bỏ cà phê xay vào fin cà phê, nêm chặt cà phê, rồi chế nước sôi lên. Hứng cà phê rỉ ra từ dưới fin. Có hoặc không thêm đường tùy "gu". (fin=filtre, có nguồn gốc tiếng Pháp, hay filter trong tiếng Anh). Fin thường làm bằng nhôm, nhưng ngày nay do nhu cầu cao của cuộc sống, dịch bệnh lan tràn các loại phin nhôm dần được thay thế bằng loại phin giấy sử dụng một lần "ly cà phê phin tiện dụng "
* Hiện nay trên thị trường xuất hiện một loại hình thưởng thức cà phê mới là "cà phê phin giấy", một sản phẩm mang đầy đủ những yếu tố cà phê phin truyền thống được hình thành do ý tưởng của nhóm thành viên Cafesangtao.vn. Ưu điểm của loại phin giấy này là đáp ứng đầy đủ yếu tố của phin cà phê truyền thốngBản mẫu:Www.thaihungcoffee.com.
* Cà phê sữa nóng: dưới đáy ly/cốc có để sẵn sữa đặc (nhiều ít tùy ý), cà phê nóng rơi xuống từ fin (xem hình bên), quấy đều. Theo thói quen, cà phê nóng và cà phê sữa nóng thường uống vào buổi sáng sớm trong/trước bữa ăn sáng. Nhiều người uống cà phê nóng/ cà phê sữa nóng mà không cần ăn sáng.
* Cà phê đá, như cà phê nóng, nhưng cà phê pha đặc (nhiều bột cà phê), rồi thêm đá lạnh, có người thích bỏ đường, có người không, tùy "gu".
* Cà phê sữa đá: Như cà phê sữa nóng, nhưng pha thật đặc (nhiều cà phê, nhiều sữa), rồi cho thêm đá lạnh, quấy đều.
* Bạc xỉu (không rõ nguồn gốc từ này, có thể từ tiếng Hoa? chỉ phổ biến trong miền Nam): Như cà phê sữa, nhưng lượng sữa nhiều hơn, và ít cà phê hơn, thích hợp cho nữ giới; có thể thay sữa đặc bằng sữa tươi. Có hai loại, bạc sỉu nóng và bạc xỉu đá.
* Cà phê trứng - có hai loại:
1. Đập một quả trứng sống vào một tách cà phê nóng, thêm đường, có hoặc không có sữa;
2. Lòng đỏ trứng được đánh bông thành kem, phía dưới có một lượng nhỏ cà phê đen.

*Cà phê chồn (hay gọi theo tiếng Indonesia là Kopi Luwak) từng có mặt ở Việt Nam từ những năm đầu thế kỷ 20 và mất đi cùng với việc loài chồn (đúng ra là cầy) hay ăn hạt cà phê ở Tây Nguyên gần như tuyệt chủng do bị săn bắt tràn lan.

Phụ nữ tuổi 30!

các pạn có thể để Read Later sau 10 năm nữa ;))
thế mới bít trân trọng tuổi trẻ ;))



"Khi người ta không còn trẻ những năm tháng phải lòng, yêu đương, cuồng nhiệt đã trôi qua sau lưng lúc nào không nhận ra. Đàn bà ba mươi có hai cuộc sống. Một là gia đình, một là khao khát.

Gia đình tức là có nơi về, yêu thương con, chăm sóc chồng, vun vén cuộc sống ít vui nhiều lo âu. Những người phụ nữ ba mươi tất bật, bình yên và quyến rũ bởi đầy đặn, bởi từng trải, bởi thành tựu và yêu thương. Có những người quyến rũ được kẻ khác bằng cả vẻ đảm đương, an phận của mình, thật lạ.

Khao khát tức là khi đã bỏ sau lưng mười năm yêu trắng tay, đã từng tha thiết, tưởng hy sinh tất cả, tưởng sẽ trời đất dài lâu, tưởng sẽ trọn đời. Rồi tuổi ba mươi đến, càng thành đạt càng hoang mang, mình đang ở đâu, ai sẽ đến trong đời mình.

Bất hạnh cho ai bị giằng xé giữa hai cuộc sống ấy, ở trong gia đình vẫn khao khát, hoặc độc thân nhưng đầy gánh nặng.
Đôi khi tôi tự hỏi tôi là ai.
Đàn bà ba mươi có quyền làm những gì tuổi hai mươi mơ ước chăng, có chứ. Có quyền lực sai khiến bằng một ánh mắt, một lời nói. Có thể thanh thản từ chối vì biết mình là ai, cũng biết tiếc nuối bởi đủ từng trải để hiểu thế nào là hạnh phúc. Biết cách lý giải cho mọi cảm xúc, biết cách đẹp, biết đàn ông cần gì.

Dường như đến tuổi ba mươi, đàn bà biết cách yêu, biết cách nồng nàn. Thứ nồng nàn đích thực mà tuổi thanh xuân không bao giờ chạm tay tới nổi.
Những người đàn bà đang đi tới tuổi ba mươi thường hoảng hốt, những người đàn bà vượt qua tuổi ba mươi rồi thường bình yên.

Bởi hiểu ra không giống như xưa, chúng ta không còn lầm lẫn giữa nhan sắc và tuổi trẻ. Và người phụ nữ nhận ra mình đẹp bắt đầu từ tuổi ba mươi, tự tin rằng những người đàn ông mình cần là những người nhận ra được người đẹp bên trong người đàn bà.

Tuần trước ngồi thương thảo hợp đồng với đối tác, bất ngờ người đàn ông thú nhận, tôi chỉ bị quyến rũ bởi những người đàn bà có năng lực, có đầu óc. Vì chúng tôi đến độ tuổi này, biết chúng tôi cần gì.
Thì ra đàn ông cũng đã phân biệt, thứ nhan sắc họ thèm và thứ nhan sắc họ cần. Đàn ông có lẽ đã như nhau, tôi thèm có được hoa hậu, nhưng tôi cần một người đàn bà đích thực ở bên.
Vậy còn điều gì đàn bà ba mươi đã thua kém chính mình khi đôi mươi? Có lẽ đó là quyền lực thanh xuân, thứ quyền lực mà đàn bà ba mươi cố tình không muốn nhắc đến nhất.

Lúc đôi mươi tôi mặc một chiếc áo sơ mi trắng dài, thật rộng và nhảy nhót, tôi thật gợi cảm. Lúc ba mươi nếu tôi vẫn nhảy nhót trong một chiếc sơ mi dài và thủng, tôi thật lập dị và gớm ghiếc.
Lúc đôi mươi tôi có quyền không son phấn ra phố, buộc tóc đuôi gà, ngồi lơ đãng bên bờ hồ tưởng tượng những lãng mạn. Lúc ba mươi, không son phấn là một cách bất lịch sự, và bên hồ, những người đàn bà chỉ ngồi để chảy nước mắt đau đớn.

Vì năm tháng đã trôi qua lặng yên, có thứ đã đến, như thành đạt, như từng trải, như tiền. Nhưng có thứ không níu nổi, như tuổi trẻ. Đàn bà ba mươi tối kỵ ngồi một mình, nghĩ một mình, làm một mình, và sống quạnh hiu.
Có một cuốn sách đầu đề là "Đàn bà ba mươi mới đẹp", trong đó nói, cái đẹp tới từ sự độc lập, bởi họ dũng cảm và từng trải. Cái đẹp ba mươi cũng đến từ tình yêu và sự tự tin khi vứt bỏ tình yêu. Và sách nói, đàn bà càng ba mươi, càng dễ buông tay khỏi ái tình.

Tôi nghĩ những điều đó hợp lý, khi phụ nữ nhận ra họ càng quý giá, họ càng khó có cơ hội ngã vào đời người đàn ông.

Đàn bà ba mươi không yêu nổi người đã tha thiết yêu khi mười tám. Lại khao khát kết hôn với người chồng mà khi mười tám có đánh chết cũng không muốn lấy. Có người bảo, đó là bởi đàn bà đã thực tế hơn thiếu nữ, hiểu mình muốn gì. Tôi thì cho rằng đó là bởi người đàn bà ba mươi đã nếm đủ những đòn đau của cuộc sống, trong tình yêu và hôn nhân, họ sợ tương lai nhưng họ còn sợ quá khứ hơn!

Sách nói đàn bà ba mươi chỉ mơ hai thứ, chưa chồng thì mơ yêu đương nhiều hơn, có chồng thì mơ tiền nhiều hơn. Đàn bà ba mươi chỉ có yêu và tiền. Báo chí dành cho tuổi ba mươi thường là tạp chí tiêu dùng thời thượng hoặc mục tâm sự tình duyên éo le. Để đàn bà ba mươi tiêu những lo âu vào đó.

Tôi cũng đang viết cho những độc giả ấy, kín đáo hướng dẫn họ cách tiêu tiền hoặc trút những tâm tình lên giấy. Chúng ta giống nhau không phải bởi cùng bước qua ngưỡng cửa ba mươi, mà bởi đã chọn được cách dung hoà với cuộc sống. Ba mươi là lúc chấp nhận những thay đổi mà cuộc đời dành cho ta, không kháng cự, chỉ uyển chuyển lợi dụng để những đổi thay cuộc đời biến thành động lực để ta đi tới.

Tôi nghĩ người đàn bà ba mươi có năng lực hay không, chỉ phân biệt bởi điểm đó, bởi lúc vượt qua trắc trở khó khăn. Chứ không phải những người phụ nữ có xe đẹp nhà đẹp, chồng đẹp con cũng đẹp là người có năng lực, chỉ nên gọi họ là người phụ nữ may mắn mà thôi.

Đàn bà ba mươi đã thoát ra được những viển vông tuổi đôi mươi. Họ không cần lãng mạn, một sự ấm áp, một khoảnh khắc đẹp, mà mong muốn sở hữu, muốn có con, có người tình, những điều có thật trong đời. Mơ ước của tuổi ba mươi đã thật hơn, đã không còn chỉ là mơ ước.

Nên nhiều người đàn bà không nhận ra, tuổi đôi mươi rất ngại tới nhà bạn trai, tuổi ba mươi muốn để lại bàn chải đánh răng buổi sáng trong nhà bạn trai, muốn để lọ nước hoa,chai sữa tắm có mùi yêu thích ở lại nhà người yêu.
Như khi đàn bà đi, điều gì đó còn ở lại. "

(sưu tầm)

Wednesday, September 15, 2010

:-j

Nếu các nhân vật lịch sử từng chơi Facebook thì họ sẽ viết gì lên status, comment? ^^



Ví dụ thế này, giả sử Abraham Lincoln và kẻ ám sát ông là John Wilkes Booth có Facebook thì vào cái ngày định mệnh 15/4/1865, Lincoln sẽ viết lên status:

Abe Lincoln: Tối nay đi xem hát với bu nó… sẽ ngồi khoanh riêng, baby iu!

145 years ago . Comment . Like

John Wilkes Booth likes this.

* * *



Hoặc đây là status của Galileo Galile và comment của Nhà Thờ (hay ta dịch là Mặt trận Thanh niên Chống Phản Chúa cũng được):

Galileo: Hóa ra trái đất quay quanh mặt giời, pà kon ạ.

400 years ago . Comment . Like

Copernicus likes this.


Sunday, September 12, 2010

Tình 20!

Chúc đồ đệ sinh nhật zui zẻ \m/
cầu ước đựoc thấy nha
(dù có trắng ra tí nữa có vẻ hơi khó nhỉ :-j)

Bình minh không nắng rạng


- Em mặc áo mưa vào đi không về lại bị cảm lạnh
- Không! Anh không mặc sao cứ bắt em mặc!
- Vì mưa là bạn của anh, mưa sẽ không làm hại anh!
- Mưa là bạn của anh thì cũng là bạn của em, em không biết đâu!
Sau một hồi cãi nhau tôi và em, như bao lần lại nắm tay nhau cùng rảo bước dưới trời mưa, mưa đầu hè - lạnh buốt, em hơi rùng mình, tôi nhìn và mỉm cười nói em thật đua đòi.
- Không biết tạnh mưa có đom đóm không anh nhỉ?
- Có chứ! Em không nhớ ngày xưa mỗi lần mưa tạnh là em và anh lại trốn nhà đi bắt đom đóm hay sao!
Đột nhiên em quay sang tôi và hỏi:
- Cuộc sống là gì hả anh? - Uhm cuộc sống với anh là công việc, là học tập, là bạn bè, và nhất là em!
Em không nói gì chỉ quay đi và đưa bàn tay bé nhỏ ra đón những hạt mưa lạnh buốt!

Kì thi cuối học kì đến gần, tôi bù đầu với đống bài vở, không có nhiều thời gian đi cùng em, buổi tối, đang hoàn thành nốt những dòng cuối cùng của đề cương ôn tập chuẩn bị cho kì thi ngày mai, tôi nhận được tin nhắn của em: “Anh ơi! Mưa rồi kìa!”
Tôi nhìn ra cửa sổ, đúng là mưa, tôi mỉm cười “Chắc trước ngày thi mưa đến chúc mình may mắn đây!”
Rồi kì thi cũng nhanh chóng qua đi, tôi thở phào nhẹ nhõm, nhớ em quá…! “Anh vừa thi xong!” không thấy em trả lời, tôi đến nhà tìm em, căn nhà xinh xắn núp bóng dưới dàn hoa tigôn mơ mộng, tôi bước vào, em đang nằm trên giường, gương mặt xanh xao!

- Trời! Em bị ốm hả? Sao không nói cho anh biết?
- Em không muốn anh bận lòng! Em muốn anh hoàn thành kì thi thật tốt!
- Ngốc lắm em ạ! Tôi cốc yêu lên trán em nhẹ nhàng!

Saturday, September 11, 2010

Cocacola :-ss

Từ giờ biết thêm 1 tác dụng nữa của Cocacola là để diệt côn trùng >:) ai đó thử đi ;;)

Queen - Friends Will Be Friends

Friday, September 10, 2010

Bắt quả tang >:)

Bắt quả tang này,tống tiền thôi >:)

If Your Heart's Not In It by Westlife



Westlife vẫn sẽ luôn là nhóm nhạc pop mình thích nhất.
Họ làm mọi ca khúc trở nên ngập tràn cảm xúc, làm sống lại những bài hát đã bị lãng quên.....

Đến hết cuộc đời này a vẫn là Hà Nội của e :X

Em vốn là đứa con gái không sinh ra tại nơi đây. Hà Nội với em những ngày đầu mới bước chân đến mảnh đất này sao xa lạ và lạnh lùng. 4 năm học Đại Học, 4 năm đưa e đi qua gần hết những con đường nơi này, bảo là thân quen thì cũng chưa hẳn, nhưng chắc chắn, em có thể tự đi mà không sợ bị lạc đường.


Hà Nội đang độ vào thu.
Mình yêu nhau vào mùa thu anh nhỉ? Quãng thời gian này cách đây 1 năm là mình gặp nhau đấy. Hà Nội mùa thu trước trời xanh lắm, phố cổ lá bàng rụng đỏ ối. Phố cổ năm nay em chưa dám bước chân đi lại. Mỗi lần ghé qua chỉ phóng xe cái vèo, thật nhanh để mắt không chạm vào ký ức. Yêu nhau vào mùa thu, chia tay cũng vào mùa thu. Yêu nhau bằng trăm nghìn cảm xúc mà chia tay chỉ bằng đoạn chat ngắn ngủi đôi dòng…

Sáng nay cầm tờ báo, đọc những dòng chữ viết về Hà Nội, em thấy thời gian trôi chảy như chớp mắt. Vụt cái, mùa thu năm trước hiện về trong em, có anh, có cả trời Hà Nội mến thương.

Em vẫn hay gọi anh là “My Hà Nội”. Có lần bạn bè hỏi sao lại đặt thế, nghe chung chung quá. Em bât cười và thầm nghĩ, chỉ có gọi vậy mới ôm trọn được hết tình yêu em dành cho anh, có lẽ là rộng lắm bằng tất cả những cái hồ ở đất Hà Nội này cộng lại. À, mà thôi, rộng bằng cái Hồ Tây cạnh nhà anh mà em vẫn hay trêu, rủ anh hôm nào mình đi bộ vòng quanh hồ xem bao lâu thì hết. Thế mà mình chưa làm được thì đã xa nhau mất rồi.

Tuesday, September 7, 2010

Người Việt hiếu học và "hiếu danh"





Ngô Bảo Châu- hiện tượng hiếu học hiếm hoi Những ngày qua, việc GS Ngô Bảo Châu đoạt Giải thưởng Fields đã trở thành đề tài được nhắc đến nhiều nhất từ mặt báo cho tới quán nước vỉa hè. Với niềm tự hào và kính trọng dành cho nhà khoa học tài danh mang dòng máu Việt, không ít người đã ngợi ca Ngô Bảo Châu như một "hiện tượng". Cá nhân tôi cũng tin rằng từ "hiện tượng" dành cho anh là hoàn toàn chính xác, nhưng tôi nhìn "hiện tượng" đó ở một góc độ khác: Ngô Bảo Châu là một trong số những hiện tượng hiếu học hiếm hoi trong lịch sử nền giáo dục Việt Nam, nhất là ở thời hiện đại.
Có thể nhiều bạn đọc sẽ giận dữ và phản đối, bởi từ khi còn nhỏ chúng ta đã thuộc lòng và không chút hoài nghi câu nói: Người Việt Nam có truyền thống hiếu học. Điều này tưởng như mặc định đúng nhưng thực chất lại không đúng.
Bạn bè thế giới đã thừa nhận trí thông minh của người Việt Nam. Nếu thực sự có tinh thần hiếu học, cộng với bản chất "thông minh vốn sẵn tính trời" và một nền giáo dục có truyền thống cả ngàn năm chắc hẳn Việt Nam đã có rất nhiều tên tuổi tầm cỡ thế giới trong lĩnh vực khoa học. Nhưng thực tế ra sao chúng ta đều đã biết. Vấn đề tương tự cũng đã và đang diễn ra ở nước láng giềng gần gũi về lịch sử với nước ta: Trong bài viết đăng trên Tuần Việt Nam gần đây, tướng Trung Quốc Lưu Á Châu đã thừa nhận suốt chiều dài lịch sử mấy ngàn năm, đất nước ông "không có nhà tư tưởng mà chỉ có nhà mưu lược".
Sự thật, những cây cột chống trời làm nên lịch sử vẻ vang của các lĩnh vực khoa học xã hội và khoa học tự nhiên tuyệt đại đa số đều là người phương Tây. Trí tuệ châu Á hiện nay cũng bắt đầu chứng tỏ bản lĩnh và tỏa sáng trên bản đồ khoa học thế giới, trong đó GS Ngô Bảo Châu là một thí dụ điển hình. Song chúng ta phải thừa nhận rằng họ làm được những điều kỳ vĩ cho khoa học như hôm nay phần lớn nhờ được học tập và nghiên cứu trong môi trường cực kỳ phù hợp của phương Tây. Liệu điều này liên quan như thế nào tới tinh thần hiếu học của người Việt?
Dẫn ra hai thí dụ về Trung Quốc và Việt Nam, tôi cho rằng: Các quốc gia chịu ảnh hưởng nặng nề của tư tưởng Nho giáo, về mặt hình thức thường đề cao tinh thần hiếu học bằng những câu răn dạy như Nhân bất học, bất tri lý, song thực chất lại không hiếu học theo đúng nghĩa của từ này, đó là "yêu sự học".
Sĩ từ sờ đầu rùa trước khi thi đại học 

Monday, September 6, 2010

Hột mít lùi tro =)) =))

chống chỉ định với những ai đang ăn =)
xem xong đừng tiếc vì chỉ dc xem và dc nghe thoai :-"

Today was a Fairytale



Ngọt :x
Today was a Fairytale nếu tối nay đề về... >:)

Sunday, September 5, 2010

Chiếc lá đầu tiên - Sương Mai



tuyệt hay :x phối khí hòa âm cực ngọt :x

Bây giờ thì học, bao giờ mới chơi???

Một câu hỏi có vẻ hơi đi ngược với thời đại một chút. Nghe thì có vẻ mâu thuẫn với câu "bây giờ không học, bao giờ mới học" thế nhưng chả liên quan gì cả.

OK, có học mới có làm, mới có việc để mà làm, cái thói đời thường là như thế...

Chúng ta đều được sinh ra, đó là một điều may mắn, là một cái phúc được hưởng.Rồi ta sẽ được nhồi nhét, sẽ tự nhét nhồi vào đầu mình những ý tưởng, những triết lý mà mình cho là đúng.

Vài ví du như:
"Con người sinh ra không phải để tan biến đi như một hạt cát vô danh
Họ sinh ra là để in dấu lại trên mặt đất và in dấu trong trái tim mọi người!"

Ok, đó là 1 triết lý, 1 mục tiêu, 1 lẽ sống....

Và đây :
"nếu còn có ngày mai........."
Ok, đó là 1 cảm xúc

hay đây:
"Vì đời chỉ là một câu chuyện, nên điều cần thiết không phải là nó ngắn hay dài mà là hay hay dở"
Ok, đó là 1 sự nhẹ nhàng

và đây nữa:
"Chúng ta không thể biết những việc mà chúng ta không nhìn thấy, nhưng chúng ta có quyền tưởng tượng j ra những j chúng ta tin tưởng"
Ok, đó là 1 niêm tin

Rồi cả:
"Trước mỗi sự việc tôi học cách không phán xét, tôi đồng cảm nhưng tôi thực sự quan sát... !"
Ok, đó là 1 lời tuyên bố...

còn rất nhiều nhiều nữa, ở đây sẽ không bàn về đúng sai. Vì mỗi góc nhìn, người ta lại thấy cuộc sống thật khác nhau ... Có người sống để được hạnh phúc, có người mơ tiền tài danh vọng...

Quay lại chủ đề chính, "bây giờ thì học, bao giờ mới chơi?"

Bỏ qua quãng đời 20 năm dã qua, có thể chơi nhiều có thể chơi ít, nhưng nó đã là quá khứ rồi. Thế nên ta tính từ giờ đến tương lai (mà chả ai biết là dài hay ngắn).

Thử review 1 vài kiểu chơi xem:

Chơi game -> để lại cái gì??? hầu hết là những kỹ năng, kiến thức mà nếu rời khỏi cái trò ấy ra thì chỉ có bỏ vào sọt rác. Những mối quan hệ hầu hết là ngắn ngủi, ít sâu sắc... (tất nhiên ngoại lệ có). Game để vui vẻ, giải trí đôi chút thì lại khá ổn.
Giá phải trả: thời gian, sức khỏe, tiền bạc, cơ hội.

Chơi bời: cụ thể là bài bạc, lắc liếc, đánh đấm -> cứ gọi là 1 loại chơi =))
=> hoàn toàn vô bổ
Giá phải trả: thời gian, sức khỏe, tiền bạc, và nhiều nhiều thứ khác.

Tụ tập, vui chơi, đi du lịch :>
=> kỷ niệm, niềm vui, hiểu biết, abcdef
Giá phải trả: thời gian, tiền bạc, sức khỏe => nhưng tất cả đều ở mức ít hơn 2 kiểu nói trên rất nhiều.

Thử hỏi ai sẽ nhớ 1 trận đế chế hay ván halflife và ai sẽ nhớ những buổi đi thác 7 tầng, những vụ sinh nhật, hát hò đình đám :))


Hãy học hết mình đi, để còn kiếm tiền chơi :))
Hãy chơi hết mình đi, vì mỗi ngưoìw chỉ sống có 1 lần thôi. Dẫu có ai tiếc nuối về những ngày cấp 3 thì giờ nó cũng qua rồi, hãy đừng để 20 năm nữa bạn lại tiếc cái tuổi trẻ quên mất ăn chơi ấy :-j

20 năm đã qua, không nói nữa.
5 năm đại học: nói thực là nếu bạn không phải người say mê nghiên cứu thì những kiến thức học được ở trường đại học chỉ là con số không tròn trĩnh có thêm 1 dấu phẩy và vài số lăng nhăng phía sau. Cái tuổi này hình thành nhân cách cho một con ngưoìw trưởng thành, tuổi để mở rộng quan hệ, đi đây đi đó. Ra trường rồi lấy vợ vào thì cả đời ở nhà ôm vợ nuôi con. Già rồi mà đi thì mất bao nhiêu cái sướng chả được hưởng ;))

Hãy sống cái tuổi 20 để không phải tiếc rằng mình đã không học, để không buồn rằng mình đã....quên chơi >:)


(Trích thư gửi C2 nhân ngày khai trường :)) )

Saturday, September 4, 2010

All that i need to survive - Charice


ẻm ca sĩ ng Phillipines mới 18t này là ng châu Á đầu tiên có album lot vào top10 Billboard :X

Giọng ca chỉ dành cho những bài hát lớn
chuyên cover những ca khúc “hit” của các diva đình đám Celine Dion, Whitney Houston hay Toni Braxron như Because You Loved Me, I will Always Love You hay Unbreak my heart…

Kinh nghiệm đối phó với các cung Hoàng đạo khi lên cơn.. =))


1-Kinh nghiệm đối phó Xử Nữ (23/8 - 22/9)

1. Phải quát to hơn nó
2. Phải nạt nó 1 cái rồi lao vào bóp cổ nó "vì chịu hết nổi cái tính trơ lỳ hoặc lải nhải mãi của nó"
3. Phải act cool hơn cả nó.
4. Không còn cách nào khác à, đấm đá kịch liệt vào.

2. Khi Cự Giải (22/6 - 22/7) lên cơn giận thì:

1. Kiểm điểm lại hành vi xem . Đã bỗ bã và suy đồi đến mức nào mà lành tính như Cự Giải cũng đã phải giận rồi kìa.
2. Kiểm điểm xong mà thấy mình sai rồi , thì ôm nào. Ôm ôm .
3. Kiểm điểm xong mà thấy mình đúng , chả sai tí nào thì cũng giả bộ như là mình sai đi . Ôm nào. Ôm ôm.
4. Cự Giải hay có xu hướng sầm cửa, lăn ra một góc ngồi một mình, nhớ chạy theo nha. Nhớ xách theo mũ nón ô dù kem chống nắng điện thoại kẹo ngọt lon ton chạy theo , nhớ chu đáo . Lỡ trời mưa nó có hấm hứ thì cũng kệ nó hấm hứ, tò tò theo che ô cho nó nghe . Nó té tét mũi thì ko đc cười, nhớ lấy băng cá nhân băng lại cho nó nghe. Nó nhảy xuống nước nhớ nhảy theo cứu nha , mà hông biết bơi thì đừng bon chen nhảy theo nha. Nhớ không được hỏi blah blah blah blah tại sao và vì sao nha , phải giả bộ làm bộ mặt am hiểu sầu đời, dù là hông hiểu gì sất.

3- Bạch Dương (21/3 - 19/4) mà lên cơn giận thì:

1. Nói với nó là "Ê, nói chuyện nghiêm túc một tí đi!"
2. Cứ để nó nói. Không được xen vào . Không nó chửi cho tét mặt. Không được ý kiến dù chủ đề của nó lan man thôi rồi. Phải sắp xếp mọi thứ trước khi nói chuyện với Bạch Dương . Sau khi nói xong rồi , thì nó sẽ nói, mình sẽ làm vậy làm vậy. Lúc đó thì nói là "Rồi, dàn xếp xong hết rồi".

Thật ra có một thể loại Bạch Dương khác mà nó cũng hông biết là nó đang giận luôn . Cứ lơ láo thế này '___' , đến nỗi phải hỏi là "Ê, giận hả ?" , nó mới nói là , "Ủa, ủa có hả, sao hông biết nè"

4- Kinh nghiệm đối phó Song Ngư (19/2 --> 20/3). Khi Song Ngư lên cơn hay lăn vào bi kịch:

1. Hãy kệ-nó-đi.
2. Phải khen nó.=)))
3. Phải vuốt ve nó. =))
4. Giả vờ run rẩy mau nước mắt hơn cả nó.

5- Khi Sư Tử (23/7 --> 22/8) lên cơn thì :

1. Tốt nhất là tránh xa nó ra. Xa thật xa ....
2.Phải tâng bốc nó. Khen nó. Xong lợi dụng lúc trời tối, trùm bao bố nó, quăng nó xuống kênh Nhiêu Lộc luôn.

6- Khi Bảo Bình (20/1 - 18/2) lên cơn thì...

...thôi, mấy đứa này ngầu lắm .
Một là van xin nó tha cho.
Hai là bỏ chạy toán loạn.

7- Khi Bò Cạp (24/10 --> 21/11) lên cơn thì:

Phải xin lỗi năn nỉ quà cáp thành tâm thành ý vào. Không thì ra tiệm mua gấp đũa bạc chống độc trong thức ăn , đi thuê vệ sĩ , ko đc ra đường một mình lúc trời tối, không được vào những nơi dễ cháy nổ. Mà thôi, dọn đi nơi khác sống là vừa

8- Khi Nhân Mã (22/11 - 21/12) lên cơn thì:

1. Tránh xa nó ra , mấy đứa này điên lên dễ làm mấy trò vớ vẩn như giật tóc móc mắt đua xe đập phá lắm
2. Nói chung cơn giận của Nhân Mã thường ngắn và theo mùa, hông biết tại sao giận hông biết tại sao nguôi luôn
3. Cũng nên tránh xa nó ra.Vì hòa bình thế giới và sức khỏe trẻ em.=)))
4. Cẩn thận nó nhảy lầu. Nhân Mã thuộc vào thể loại, nói là làm
5. Nhân Mã dễ bỏ đi xa. Nguyên tắc là không được tìm nó. Phải ở nhà chuẩn bị sự trở về của nó một cách hoành tráng nhất.
6.Nhân Mã giận là không nhìn vào mắt , nên đừng có banh mắt nó ra nhìn chòng chọc vào, chưởng cho đấy. Thế nên phải học Hàng Long Thập Bát Chưởng để mà đỡ đi

Thật ra có một thể loại Nhân Mã giận nhưng mà cứ cười nói hỉ hả vui như Tết. Ờ, thể loại Nhân Mã buồn quá hóa khùng đó, tránh xa nó đi. =)))
...

9- Khi Song Tử (21/5 - 21/6) lên cơn thì :

1. Chẳng sao, Song Tử ào ào ngoài miệng nhưng trong bụng không có gì. Hoặc giả bộ hông có gì nhưng trong lòng tức tối. Dù sao, thì nó cũng kềm nén tốt. Cứ phởn đi.
2. Song Tử triệu hồi phải có mặt ngay tức khắc. Thái độ hình sự vào. "Sao, muốn gì ?"
3. Nói chuyện nghiêm túc vào. Tranh luận phe phái bè đảng nhiều vào. Lấy thịt đè người vào.

10- Khi Thiên Bình (23/9 - 23/10) giận lên thì :

1. Phải rõ ràng với nó, kiên quyết vào.
2. Không cần hù nó, nó không sợ đâu, khác với Song Ngư, hù thoải mái.
3. Phải có thần kinh vững vàng.
4. Không được mềm lòng, mềm lòng 1 tí là tự sát. Phải máu lửa vào.
5.Lơ nó.
6.Không được hỏi nó "Bây giờ , mày muốn gì ?" nha. Nó cũng hông biết nó muốn gì đâu, chắc luôn =)))

*Ko có Ma Kết (22/12 - 19/1), Kim Ngưu (20/4 - 20/5) thấy ngta nói là những cung trầm tĩnh nhất trong các cung, ko giận dỗi vớ vẩn nhưng thù dai đấy, cẩn thận đấy !!

Cho phép các con được học dốt!


Này, hai nhóc!
Khi mới bắt đầu viết đến dòng đầu tiên của lá thư này, tự dưng bố bật cười chợt nghĩ đến ngày xưa hay đọc lén lưu bút của các chị, tức là bác của các con. Tuổi học trò sến lắm, khi chia tay nhau cuối năm học thường viết những lời thống thiết, đề thời gian kiểu: ngày buồn, tháng nhớ, năm thương.
Tất nhiên chủ nhân của những dòng lưu niệm đầy nước mắt đó ít khi chia tay nhau, qua ngày khai trường năm mới là gặp lại, trừ những nhân vật lưu ban nhỡ nhàng.
Hôm nay, bố đi ăn tối ở nhà một vài người bạn. Nói chuyện lan man và quay về vấn đề giáo dục. Mọi người có vẻ ngạc nhiên lắm khi thấy bố lên kế hoạch cách mạng văn hoá cho hai nhóc một cách rất không hợp thời đại. Trong khi người ta bằng mọi cách cho con cái vào trường điểm, chất lượng cao, thì bố chỉ mong hai nhóc sau này được học trường làng, được học ít mà vui chơi nhiều, được thực sự có được một tuổi thơ nhiều kỷ niệm, được nhẹ nhàng không bon chen điểm chác thành tích. Thế là đã hơn thế hệ bố mẹ nhiều lắm. Bố không cần các con học giỏi, bố mong các con được sống một cuộc sống ý nghĩa, vì không bao giờ có một giai đoạn nào trong cuộc sống tươi đẹp hơn tuổi thơ mình.
May mà mẹ hai đứa cũng rất đồng ý với bố ở điểm này đấy. Rất lạ, nhiều khi bố không hiểu có phải tình yêu và thời gian cải tạo suy nghĩ và tính cách của hai người không. Chứ ở thời điểm này, sau gần bảy năm yêu mẹ, bố vẫn chưa hết ngạc nhiên vì bố mẹ hợp nhau và có nhiều suy nghĩ giống nhau trong cuộc sống quá. Nếu trời đã sinh ra như vậy thì tạo hoá đã quá ưu đãi bố rồi. Cái nồi méo xệch lăn lăn trên đời, tưởng sẽ hở hang mãi mãi, ai dè vớ được cái vung úp chụp vừa như in. Nghĩ vậy nên bố vẫn tươi cười đi qua các ngược đãi của số phận, có ai được tất cả những gì mình muốn đâu, phải không?
Bố đang ở trong một thời gian thử thách khắc nghiệt của công việc. Những gì người khác làm trong nhiều tháng, bố sẽ phải học và làm được trong bốn tuần. Sẽ làm để rút ngắn thời gian lại, để nhanh có các con trên đời hơn nữa.
Thử thách này bố sẽ vượt qua được thôi.
Thôi tạm biệt Gấu và Dac, yêu các con!
P/S: Viết xong thư, đọc lại bố chẳng hiểu mình muốn nói gì cả. Thôi để tóm tắt lại, hai nhóc hãy xem đây là thư cho phép hai nhóc được học dốt. Dù giỏi hay dốt thì bố cũng tự hào vì các con.
Nguyễn Thành Vinh - (Tác giả là á quân Đường lên đỉnh Olympia năm 2000)

Is it a cute dog or a towel?!

Thursday, September 2, 2010

Khử hơi tỏi

Drinking a glass of milk can stop garlic breath, scientists discover.

Thể dục buổi sáng nào :))

Thu về theo gió, lên hồ ta chơi...

Quyết định cuối cùng của bộ trưởng bộ chơi bời :x

Ngày mai 2-9. Ở HN, tối đi xem pháo hoa. Tự hẹn hò.
3-9 đi chơi quanh HN, chỗ nào đó , đi trong ngày, bằng xe máy. Ta tự quyết. Ai không đi thì ơ rnhà. Hết!

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tiếp tục update: chắc là ta vẫn đi chơi hồ, nhưng mà là hồ tây :))
1 chuyến đi công viên nước rồi sang công viên vầng trăng rồi tối ngồi phở cuốn trúc bạch. Nghe có vẻ tốn kém nhỉ =p~ 8->
Ý kiến tiếp đi chứ. Mai đi luôn thôi. Mùng 2-9 rồi!

Hay là Bát Tràng @.@

 ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
~ Update: theo thông tinh loanh quanh, việc đi chơi mạnh vụ này ko được thuận lợi cho lắm. THế nên rút xuống chỉ đi 1 ngày duy nhất. Đi gần gần.......vì tháng này còn quá nhiều vụ ăn chơi khác.
Thế nên chọn chỗ đi gần đi. Đi trong ngày thôi!

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~


Tình hình: mùng 2-9 được nghỉ 4 ngày (ai ko đc nghỉ thì trốn học :)) )
Dự kiến: đi chơi Hồ Ba Bể - Bắc Kạn.
Sơ sơ thế thôi.
Chưa cụ thể.
Mọi người cho ý kiến để còn thực hiện.
Hết!
Ngủ zzzzzzzzzzzzZZZZZZZZZZZz

2-9 Quốc Khánh vs k còn j bằng Bằng \m/

nhất cử lưỡng tiện lun
én én, Chúc mừng sinh nhật Bằng nèy
lặp tên gọi này 3 lần nghe như tiếng đại bác í
nhân dịp trọng đại này treo cờ nhá cả nhà =)
được cả nước chào mừng đúng là k còn j bằng, Bằng nhể 8->

Wednesday, September 1, 2010

C2k8Mz September - List nhạc C2 tháng 9/2010

Tháng 8 khép lại cùng mùa hè nóng nực, bực tức, tu nước ừng ực...
Tháng 9 về,mùa thu về trên khắp những nẻo đường, những bức tường và cả những chiếc giường cùng những cuộc vui bất tận list nhạc tháng 9 chờ những ca khúc nuôi dưỡng tình yêu chơi bời và cuộc đời để góp phần sung sướng vào cuộc sống của các bạn


http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-album/C2k8pro-Muzic-September-2010.1789449.html


Mở đầu list nhạc tháng 9, tớ xin đề xuất 2 bài >:)
1. Trăng - HVNSweeting -> HVN =))
2. Wake me up when september ends - Greenday ->Kai
3. Gave it all away - Boyzone -> Kai
4. Everybody's changing - Lyli Alen -> Kim
5. Never gone - BackStreet Boys -> Co`
6. Run devil run - SNSD -> Phở
7. Quay ve di - Noo Phuoc Thinh & Thuy Tien
8. Demi Lovato - Different Summers ->HVN
9. Hai nửa tình yêu - Khổng Tú Quỳnh ft Thiên Minh -> HVN
10. One day - Matisyahu -> HVN
11. Đêm yên bình - Thanh Hòa -> HVN
12. All or nothing - O'town ->HVN
13.Stay - Miley Cyrus-> Phở
14. Trouble is a friend - Lenka-> Kim
15. Friday I'm In Love - The Cure -> Kim
16. Beautiful In White - Shane Filan ->Phở
17,18. Chiếc đèn ông sao - HVN
19. Eternal Flame - HumanNature -V3F
20.Hạc giấy-hải đăng-->>LMN
........

Hơi bị nhiều nhưng mà cuối tháng sẽ bỏ bơt ;))
Tiếp nào \m/