Wednesday, June 30, 2010

Waving flag - All Versions!

 Waving Flag Naija remix

Nigerian Remix of the Official 2010 World Cup Song.
K'Naan featuring MI (Mister Incredible) and Banky W




Greek Mix - Wavin' Flag
K'Naan feat. Professional Sinnerz & Komis X - Wavin' Flag





K'naan & Nancy Ajram- Waving Flag - Arbaic Version
Nancy Ajram is from Lebanon


tạm thế, mai post tiếp :))

Cái này hàng độc nhé ;) gudluck!

Huy Vương:

Chuc moi nguoi phuc nhu dong hai, tho ti nam son. chuc thi cu do dat thanh congtrog cs cug nhu trog duong doi. hihi
 
Đến phải đầu hàng thằng Huy mất =))

~~~~~~~~~~
Huyền CV

Chuc tat ca moi ng deu lam bai that tot, cung nhau buoc vao cong trg dh, co gang het suc cho 12 nam no luc nha' (*^-^*)

Em Huyền có vẻ dễ nuốt hơn 




Thắng cò :

Chuc moj nguoi thj tot lam bai binh tinh nha!, C2 nam nay fai lam nen kj tjch hehe! C2 NUMBER ONE!



Hoàng Anh :
Chuc moi nguoi thi tot nha. Co len nha. Ko thang ko ve hjhj.


 Về chứ, về đều í lại

.....
..wd thi kt. co choj voj k....


Nói nhỏ moi người nghe. Ai còn thì show đi. Hàng 2 năm rồi đấy :))

Tuesday, June 29, 2010

Người Mỹ vốn không thích bóng đá :))

Ý nghĩa sâu xa của bộ phim Tây Du Kí


..........

Sa Tăng: Người chăm chỉ nhất, cái gì cũng làm không thấy than thở nên lúc nào Sa tăng cũng đi cuối cùng, chậm tiến nhất, lúc nào cũng vác một cái gánh nặng hành lý trên vai. Ở đời cũng thế thằng nào cứ lầm lũi làm không kêu ca than thở thì lúc nào cũng bị ấn gánh nặng vào đầu. Luôn luôn xếp bét bảng xếp hạng.

Trư Bát Giới: Một tên tham ăn, hám gái, ngu dốt lúc gặp yêu quái là chuồn (gặp việc là lướt) nhưng luôn biết nịnh sư phụ (Sếp), lúc nào cũng quấn lấy Sếp nên công việc nhẹ nhàng (chỉ việc dắt ngựa)

Ngộ Không: Anh ý giỏi nhất, biết đúng sai, biết làm việc nhưng không bao giờ được làm theo ý mình lúc nào cũng bị một cái gì đó trói buộc (vòng kim cô)

Sư phụ: Yếu ..nhát gan ..thông minh cũng chả là bao ...đôi lúc lại còn bị yêu quái nó lừa ...thì lại làm Sếp.

Yêu quái: Toàn là bọn con ông cháu cha, cứ lúc nào Tôn ngộ không đưa gậy định giết thì một vị tiên nào đó xuất hiện kêu:"khoan...." nó vốn là con ông này ông khác xin đưa về trời dạy dỗ. Yêu quái toàn con nhà trời cả.



~ST~
 http://linkhay.com/link182972/y-nghia-sau-xa-cua-bo-phim-tay-du-ki#c421093

Sư phụ: Cả tin và yếu đuối mặc dù lòng tốt có thừa
Trư bát giới: Đặc trưng cho thói xấu, lười, ham ăn, mải vui
Sa Tăng: Không có chính kiến, ai nói gì cũng theo, không quyết đoán và cam chịu
Tôn Ngộ Không: Tuy có tài năng nhưng lại nông nổi, thiếu khiêm tốn,

Nói chung là ghép 4 nhân vật lại thì tạo nên một con người hoàn chỉnh, cô giáo cấp 2 mình bảo thế

K'NAAN - Wavin' Flag (Coca-Cola Celebration Mix)

Quay ở VN chứ, thích thế. Anh í còn đội nón nữa :D





Ooooooh Wooooooh, Ooooooh Wooooooh

Give me freedom, give me fire, give me reason, take me higher
See the champions, take the field now, you define us, make us feel proud
In the streets our heads are lifting, as we lose our inhibition,
Celebration, it surround us, every nations, all around us

Singing forever young, singing songs underneath that sun
Lets rejoice in the beautiful game,
And together at the end of the day.
We all say

When I get older I will be stronger
They’ll call me freedom, just like a wavin’ flag
When I get older I will be stronger
They’ll call me freedom, just like a wavin’ flag
So wave your flag, now wave your flag, now wave your flag

Monday, June 28, 2010

Khi nào anh sẽ hết yêu em?

http://nhacvietplus.com.vn/Library/media/2008/12/phainghe/Blogradio56.wma

Cô không đẹp. Cô tự nhận thấy mình như vậy. Anh hiền lành và nhân hậu, giống như những nhân vật trong truyện cổ tích mà cô biết.
Cô không nổi bật. Cô chỉ là một nhân viên văn phòng bình thường. Anh không quá xuất sắc, nhưng cũng đủ tháo vát để chiều theo những đòi hỏi đỏng đảnh của cô.
Cô không tham vọng. Tất cả những gì cô mơ ước là một cuộc sống bình dị và một tình yêu không nhiều sóng gió. Anh bình lặng, nhưng chiều chuộng cô.
Anh yêu cô thầm lặng.
Cô coi anh như một người anh trai - tin tưởng và gần gũi.

Anh - không một lời tán tỉnh ngọt ngào.
Cô - không một bí mật nào cô không nói cho anh. Từ chuyện “ Tức chết đi được đứa bạn em...” Đến chuyện “Bọn em chia tay cũng gần 1 năm rồi. Vậy mà đôi khi, vẫn chạnh lòng nhớ...” Trên trời dưới bể, không chuyện gì cô không kể anh nghe - trong trẻo và sinh động.
Anh giống như một chiếc máy thu âm - chỉ biết lắng nghe.
Cô giống như một đứa trẻ - chẳng bao giờ biết giấu giếm cảm xúc.

,,,,,,,,,,,,,,


Cô choáng váng. Cái cảm giác ấy đúng là choáng váng. Vì cô chưa bao giờ nghĩ đến điều đó. Cô đặt tên cho tình cảm giữa anh và cô là Tình bạn. Có nhiều khi nó gắn bó hơn cả tình yêu, nó tin tưởng hơn cả tình yêu.
Nhưng… nó không phải là tình yêu!
Anh chưa bao giờ tán tỉnh cô, cũng chưa bao giờ dành cho cô những lời ngọt ngào cả. Lúc nào cũng là anh lặng im lắng nghe cô nói hay có chăng chỉ là những cuộc tranh luận như trẻ con.
Biết rằng chỉ có tình bạn lớn lên thành tình yêu, chứ chẳng tình yêu nào mất đi lại giữ được tình bạn. Cô hiểu rằng tình bạn giữa anh và cô đang chênh vênh trên bờ vực thẳm.
Cô sợ hãi. Nỗi sợ mất anh ập đến như một cơn giông giữa ngày hè oi bức. Dồn dập và mạnh mẽ. Hình như cô chưa từng sợ mất ai - như sợ mất anh. Cô cuống cuồng tìm cách giữ anh, nhưng, tuyệt đối không phải là bằng cách yêu anh.
Biết rằng nếu yêu anh, cô sẽ hạnh phúc, nhưng trái tim bướng bỉnh của cô không đập chung nhịp với trái tim anh.
Sao anh lại như vậy? Sao anh lại mạo hiểm mang một tình bạn trong lành đến vậy để đánh đổi lấy một thứ tình cảm mơ hồ, một thứ tình cảm mà theo cô là không thể tồn tại mãi mãi, thứ tình cảm mà theo cô, nó sẽ phôi phai theo thời gian. Cô đã hỏi anh như vậy, và cô biết anh không thể trả lời. Chính cô cũng vậy mà. Cô nhớ anh, cô cần anh, cô gắn bó với anh, nhưng cô vẫn khăng khăng đó không phải là tình yêu. Chính cô cũng không giải thích nổi những xúc cảm của trái tim mình.


Anh yêu em. Ngay từ lần gặp đầu tiên anh đã có những cảm xúc rất lạ…
Chắc hẳn anh sẽ chẳng bao giờ dám thổ lộ với cô, nếu như không vô tình đọc được những vần thơ trong blog của cô, cô đoán vậy.
“Anh đã mất em - lẽ ra là được - Anh chẳng có em - lẽ ra có được
Bởi vì cần nói - với em một câu - Thì anh lại sợ - âm thầm nuốt trôi
Bởi vì cần đến - tìm em trước nhà - Thì anh lại sợ - đứng nhìn từ xa
Bởi vì cần hiểu - những lời lặng yên - Thì anh lại sợ - cái điều anh tin

Thế là hoa nở - khi mùa nở hoa - Thế là xuân đến - khi mùa đông qua
Và anh chẳng kịp - nói ra một lời - Và anh giữ lại - nỗi lòng chơi vơi ...

Lẽ ra anh sẽ giữ những tâm sự này trong lòng mãi mãi. Thế nhưng nếu không nói cho em hiểu, anh cứ phải lừa dối bản thân mình. Đối mặt với em, anh không còn là anh nữa. Gặp em, nói chuyện với em không sao, nhưng cứ khi ra về là anh lại thấy tiếc nuối một cái gì đó...”
...............

Friday, June 25, 2010

OMG, what hell is this???



Đứa nào giải thích hộ cái nào :-ss

Why can't I?


The notebook! must watch !

Alexander Rybak - I'm Yours

Đập vỡ hết đàn guitar đê :-j
:))

Home!



'm staring out into the night,
Trying to hide the pain.
I'm going to the place where love
And feeling good don't ever cost a thing.
And the pain you feel's a different kind of pain.

I'm going home,
Back to the place where I belong,
And where your love has always been enough for me.
I'm not running from.
No, I think you got me all wrong.
I don't regret this life I chose for me.
But these places and these faces are getting old
So I'm going home.
Well I'm going home.

The miles are getting longer, it seems,
The closer I get to you.
I've not always been the best man or friend for you.
But your love, remains true.
And I don't know why.
You always seem to give me another try.

So I'm going home,
Back to the place where I belong,
And where your love has always been enough for me.
I'm not running from.
No, I think you got me all wrong.
I don't regret this life I chose for me.
But these places and these faces are getting old.

Be careful what you wish for,
'Cause you just might get it all.
You just might get it all,
And then some you don't want.
Be careful what you wish for,
'Cause you just might get it all.
You just might get it all, yeah.

Oh, well I'm going home,
Back to the place where I belong,
And where your love has always been enough for me.
I'm not running from.
No, I think you got me all wrong.
I don't regret this life I chose for me.
But these places and these faces are getting old.
I said these places and these faces are getting old.
So I'm going home.
I'm going home.

Monday, June 21, 2010

Review: The A-team (2010)

Tui nghĩ tui là một người xem phim dễ tính nhứt trên đời. Cứ hễ tui thấy phim nào khiến cho tui thấy hả hê khoái chí thì tui thấy phim đó hay thôi. Còn phim nào làm tui nhìn đồng hồ, buồn ngủ và ngáp thì phim đó với tui là dở. Chẳng hạn phim Transformers 2 đã khiến tui ngủ li bì, không chỉ một lần mà những hai lần! Cho dù nó cháy nổ đì đùng thì tui cũng ngủ. Khi mà đi xem The A-team, tui cũng nghi ngờ tui cũng sẽ ngủ ngon, nhất là khi phim này kinh phí hoành tráng mà thu về tuần đầu có 28 triệu đôla thôi.

Hello Vietnam

Mario VS. Pacman

Friday, June 18, 2010

Vì em là hot girl ;)

iữa những ngày nắng như đổ lửa, sao em lại được sinh ra? phải chăng đó là sứ mệnh làm hot girl của em đã được định đoạt kể cả từ cái ngày sinh tháng đẻ..........

Nóng! 4x độ ở Thủ Đô gần 1000 năm, 3x(XXX) độ ở nơi miền nam chói chang , còn ở Nha Trang...... nơi em đang nằm đè lên thì là bao nhiêu độ .
Hẹn em ngày gặp lại, trên đỉnh núi ấy, gió mát rười rượi, đầu tóc rũ rượi....



Chúc mừng XINH nhật em Thương
Gửi ngàn nụ hôn theo những cơn gió Lào bay về phía em

Bonus:
Nóng :
http://www.box.net/shared/0ofmgzun3d

Good Riddance (Time of Your Life) - Green Day

;))

-Chàng: Thật tuyệt vời!Cuối cùng thì giờ phút anh mong đợi nhất cũng đã tới!
-Nàng: Em phải ra đi à?
-Chàng: Không. Thậm chí em đừng bao giờ nghĩ tới điều đó!
-Nàng: Anh có yêu em không?
-Chàng: Tất nhiên rồi!
-Nàng: Anh có phản bội em không?
-Chàng: Không! Sao em lại có ý nghĩ đó cơ chứ?
-Nàng: Anh sẽ hôn em chứ?
-Chàng: Đương nhiên.
-Nàng: Anh sẽ đánh em chứ?
-Chàng: Không bao giờ!
-Nàng: Em có thể tin anh được không?

PS: đọc từ dưới lên :))

Pepsi

theo mình thì pepsi uống ko ngon bằng coca ( mọi sản phẩm) nhưng quảng cáo thì rất hay :))

Thursday, June 17, 2010

Như chờ ty đến rồi hãy yêu..

Sáng nay tôi nhìn thấy em ở ngã tư. Đèn đỏ còn sáng và đồng hồ đang đếm ngược. Ba mươi chín giây. Em đang vội, chiếc xe đạp điện màu đỏ cứ nhích dần lên. Không chỉ mình em, nhiều người khác cũng vội. Những chiếc xe máy cứ nhích dần, nhích dần lên…Sống là không chờ đợi. Dù chỉ mấy mươi giây.

Tôi nhớ có một hôm nào đó, em đã nói với tôi rằng đấy là một triết lý hay, ta phải tranh thủ sống đến từng giây của cuộc đời.

Nhưng em biết không, đừng vì bất cứ một triết lý hay nào mà gạt bỏ đi ý nghĩa của sự chờ đợi. Bởi chờ đợi ở đây không phải là há miệng chờ sung, mà chờ đợi là một phần của bài học cuộc đời.
Em sẽ bằng lòng đợi chứ, nếu em đã học biết về điều sẽ xảy ra.
Đợi khi xếp hàng ở siêu thị, vì biết rồi sẽ đến lượt mình và rằng đó là sự công bằng.
Đợi tín hiệu đèn xanh trước khi nhấn bàn đạp, vì biết đó là luật pháp và sự an toàn cho chính bản thân.
Đợi một người trễ hẹn thêm dăm phút nữa, vì biết có bao nhiêu việc có thể bất ngờ xảy ra trên đường.
Đợi một cơn mưa vì biết rằng dù dai dẳng mấy, nó cũng phải tạnh.
Đợi một tình yêu đích thực vì biết rằng những thứ tình yêu “theo phong trào” chỉ có thể đem đến những tổn thương cho tâm hồn nhạy cảm của em…

Vì vậy mà hãy cứ bình tâm, em nhé. Cuộc đời ta cũng như rượu vang vậy. Có những loại vài tháng là uống được. Nhưng cũng có loại phải lưu giữ rất nhiều năm để đạt độ chín cần thiết. Điều quan trọng không phải là sớm hay là muộn, mà là đúng lúc. Bởi mọi thứ đều có thời điểm của riêng mình. Vị rượu ngon chính là phần thưởng của tháng năm.

Cũng như câu chuyện về hai chú sâu kia. Sâu anh nằm trong cái kén cảm thấy bực bội vô cùng, nên cố vùng vẫy thật mạnh để mong thoát ra ngoài. Vùng vẫy ngày này qua ngày khác, sâu mọc đôi cánh bé. Nó lại cố ra sức đập cánh, đôi cánh dần lớn ra, cứng cáp. Và cuối cùng, sâu anh hóa bướm, rũ bỏ cái kén chật chội để bay lên cao. Khi đã thoát ra rồi, nó mới thấy sâu em vẫn còn mắc kẹt trong kén. Nó hăm hở lao đến giúp em phá vỡ cái kén và đưa sâu em ra ngoài.

Thế nhưng, em biết không, sâu em mới chỉ có một đôi cánh mỏng manh bé xíu. Nó không thể bay lên như anh và cũng không còn chiếc kén để bảo vệ thân mình. Bướm anh khóc ròng nhìn em bị đàn kiến tha đi.

Tôi nhớ có một câu danh ngôn, đại ý rằng “Bạn sẽ có được con gà con lông vàng mũm mĩm bằng cách ấp trứng, chứ không phải bằng cách đập vỡ cái trứng ra”. Vậy thì đó là lý do tại sao con sâu phải nằm trong kén đủ ngày rồi mới được hoá thân. Cũng như con người phải chín tháng mười ngày mới nên rời lòng mẹ. Đó cũng là lý do của ba mươi chín giây đèn đỏ, của mười hai năm miệt mài trên ghế nhà trường, của một mối tình thiết tha còn chưa chịu hé lộ. Và của rất nhiều khoảnh khắc chờ đợi trong cuộc đời.

Mọi vật đều có thời điểm của mình. Em đừng cố rút ngắn thời gian. Nếu trái chưa chín thì đừng nên hái. Nếu nhộng chưa chín thì đừng phá vỡ kén tằm. Nếu chưa gặp được một tâm hồn đồng điệu thì đừng trao gửi trái tim. Đừng để thế giới này tác động.

Xuân qua hè tới. Đông sang thu về.

Đừng nôn nóng khi nhìn thấy những loài cây khác đã khoe lá khoe hoa. Hãy cứ bình tâm. Hãy đợi thời điểm của mình, em nhé. Hãy tận dụng khoảng ngừng lặng này để bồi đắp cho chính mình và học cách khám phá điều sẽ xảy ra. Nếu em biết suy tư, khoảng thời gian chờ đợi không bao giờ là vô nghĩa.
Vì thế, dù cuộc sống có trôi nhanh biết mấy, em nhớ để dành trong đời mình những khoảng lặng thời gian cho sự đợi chờ. Không chỉ như chờ đèn xanh bật sáng ở ngã tư, mà như chờ rượu chín rồi hãy uống.

Như chờ tình đến rồi hãy yêu

Wednesday, June 16, 2010

thèm gạo ĐB =p~

>.<`

The last day....

Và dường như tôi đã muốn gục ngã...
nhưng những bước chân vẫn mải miết lết đi
vì biết
ngày mai tôi sẽ đặt chân đến nơi cuối con đường............


Mai thi môn cuối........aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa

Tuesday, June 15, 2010

Càng ngày xem Youtube càng =p~

Một trào lưu khá nổi trên mạng bi h là các chị em xinh đẹp, hát hay, ôm đàn từng tứng tưng. Nhưng mờ ở VN thì còn hiếm :-j chắc phải chờ dài dài để chị ẻm đi học đàn đã . Bởi vốn xưa chỉ yêu .... :-" ghét làm nghệ thuật ;))






Có khi kiểu này cũng đc =p~

Monday, June 14, 2010

Kèo trận 15-6

Trận Brazil - North Korea
Bạn Hìn bắt Brazil chấp HVN 2,5 quả.
1 bữa ăn chơi trên đất ĐB ;))-> kiểu này gọi là làm trước , chờ dài mồm rồi ăn sau =))

;) gudluck ;)

Đứa nào cá j tung hết lên đây, kể cả ... bất cứ cái j :-j hehe

Saturday, June 12, 2010

Cá độ đê hê hê =))



có làm nên âm hưởng kiểu mùa hè Italy k nhở

Nếu em nhấn phím Delete..

Giá như tình yêu có thể Save lại được, nếu có Error thì load lại.

Giá như cuộc đời mỗi người đều có thể như một cái máy vi tính, có phím Delete thì sẽ dễ dàng biết bao nhiêu...
Hoặc giả không có phím Delete thì có thể có được nút Restart
Khi những chuyện làm mình luẩn quẩn, không lối thoát như một cái máy tính bị treo hay chạy chậm, Restart thử xem sao!
... và

Bạn ước cuộc đời có phím Delete, nút Restart hay có chức năng Undo???
Này nhé, nếu Delete thì coi như tất cả không hiện hữu, biến mất như nó chưa từng tồn tại trên cõi đời này... Bạn có tiếc ???

Wednesday, June 9, 2010

I'll be there

Sáng tác: MJ

Mariah Carey & Trey Lorenz-I'll Be There




Westlife

Tuesday, June 8, 2010

Tokio Hotel - Automatic



giật giật tý cho đời thêm vui :))

Giấc mơ đến bên thần tượng và trở thành ngôi sao 8->

Vô tình từ ngày nghe bài seven thíngs của Miley Cyrus, tớ vớ đc clip parody của Mr.Dave........ và sau bao nhiêu nỗ lực, cố gắng thì Dave đã gặp được thần tượng của mình. Và giờ thì anh cũng chả kém gì 1 ngôi sao :D
Start....



touch the sky...

Sunday, June 6, 2010

[Novel] Xuxu, đừng khóc!

Gửi đến tất cả các KiKi (Kim) , LiLi (Linh) , LieLie (Liên), Pipi (Phương), AnAn (Hồng Anh) Hihi (Hiền) ThaTha(Thành) ThănThăn(Thắng) TruTru(Trung) HuHu (Huyền) HuyHuy(Huy), NgoNgo(Ngọc), và tất cả các bạn XyXy khác.
Một truyện được rất nhiều con trai BK đọc, đã được xuất bản và bán tung tóe khắp thị trường :))


Chúc các bạn đọc vui
~HưHư~

Đi đâu ngắm hoa oải hương :X

Khi tháng 6 bắt đầu gõ cửa thời gian, cũng là khi những cánh đồng oải hương tím ngát được dịp khoe sắc màu. Nói đến hoa oải hương, nhiều người sẽ nghĩ ngay tới Provence – một thành phố cổ kính nằm ở miền Đông Nam nước Pháp. Đến đây vào mùa oải hương du khách có cảm giác như lạc vào chốn thần tiên.


Saturday, June 5, 2010

Phi thương....... bất phú!

Âu nó cũng là cái sự dễ hiểu. Thế nên phải kiếm cách mà hữu thương thôi (có em Thương

Liệu có thể nghĩ ra 1 hình thức kinh doanh trên ĐBiên để kiếm "ít" $ không nhể :D
Dù gì thì đất Điện Biên mình vẫn còn "hoang sơ" lắm ^^

Mỗi người cho ý kiến xem nào. Nếu khả thi thì góp vốn , kinh doanh. Làm mạnh đi chứ :D


PS: trời này ăn 2 cốc hoa quả dầm thì thật là khó tả ;))


Thứ không ghi hướng dẫn sử dụng....

;))

Wednesday, June 2, 2010

Hậu tết thiếu nhi là SN Thắng cò (2-6) la la

Trong khi các em gái vẫn còn mút chùn chụt nốt đống kẹo dở mùng 1/6 thì anh luật sư tương lai vốn tính hoang ..âm(tâm ;)) ) vô độ, máu me chơi trội nên bắn cả pháo hoa, ăn bánh ga tô cho hoành tráng :))....
~~~~~~~~~
Thông báo chính thức:
hôm nay, 2-6 Thắng cò đã chính thức hết tuổi đến trạm y tế phường uống vitamin A và mang giấy khen đi đổi kẹo :))
20 rồi cơ đấy, oách với tụi con nít tí nhưng hổng có được kẹo nữa ;))
có nhiều việc phải làm, nhiều thứ phải suy nghĩ, và hứa rồi thỳ phải làm B->
chúc sinh nhật zui zẻ nha
mong sớm dẫn ng iu về cho c2 dc ăn kẹo nhá, tụi này lâu k có ai cho kẹo :D

Cùng học tiếng Anh :X ;))

Để dành..



Em nhớ khi còn là một cô bé, em rất thích để dành. Em để dành chiếc mũ mẹ mới mua mà không dám đội, để rồi khóc hết nước mắt khi phải bỏ đi vì bị chuột cắn te tua.

Em để dành những viên sỏi nhỏ đến đầy một ngăn cặp, ước mơ có một bể cá cho riêng mình khi lớn lên. Để dành những đồng tiền mừng tuổi vào con lợn đất, cho đến ngày những đồng bạc ấy chẳng đứa trẻ nào dùng để mua kẹo nữa. Nhưng em vẫn luôn hạnh phúc vì thói quen đó của mình.

Lớn lên, em có thói quen để dành nước mắt. Mỗi lần gặp chuyện gì buồn, em lại nghĩ, như vậy mà đã khóc rồi sao? Nước mắt của mình phải để dành cho những nỗi đau lớn hơn, cho những niềm vui ý nghĩa hơn. Nên em hát thật lớn khi buồn, em đi lang thang lúc cô đơn, và em chờ đợi những niềm hạnh phúc mong manh như sương khói. Không thấy hạnh phúc, cũng không buồn, chỉ thấy trái tim nằng nặng như có vật gì đó đè lên, một sự chênh vênh khó cắt nghĩa.

Em để dành những niềm vui, những nỗi buồn của mình vào những trang nhật ký. Mỗi ngày em lại viết vào đó những câu chuyện nho nhỏ của riêng em. Em chờ một ngày anh đến, em sẽ kể cho anh nghe, để anh yêu em nhiều hơn nếu anh đến với em bằng cả trái tim mình. Em để dành những ước vọng cho ngày mai.

Em có nhiều thứ để dành lắm, em là một người giàu có phải không anh? Nhưng em không để dành được tiền bạc, không để dành được niềm vui, không để dành được nụ cười và sự hồn nhiên. Với những thứ đó, em là kẻ trắng tay.

Anh có đến bên em khi em chỉ để dành được những câu chuyện buồn, những ký ức trẻ con, những xúc cảm không lời? Người ta nói không có chuyện tình yêu đẹp cho một cô gái nhan sắc và trí thông minh bình thường mà lại quá mộng mơ. Có phải vì thế mà đến bây giờ em vẫn cô đơn? Bởi cổ tích luôn bắt đầu bẳng: Ngày xửa ngày xưa, ở một nơi nào đó, có một cô gái xinh đẹp và thông minh...

Hôm nay, có một người con trai tặng em một thanh socola tình bạn. Em để dành mà chẳng biết để dành cho ai? Khi về nhà, cho tay vào túi áo, thanh socola đã tan chảy tự bao giờ. Em sợ đến một ngày, những ước vọng hạnh phúc của em cũng sẽ tan chảy như thanh kẹo đó.

Cổ tích không dành cho người 20 tuổi, mà em thì vẫn để dành những câu chuyện của riêng mình cho một người em chưa biết là ai.

~~

Tuesday, June 1, 2010

Thử tính bài toán kinh tế đường sắt cao tốc

Thưa các bạn,

Tôi là một trong những “hành khách tiềm năng” của dự án Đường sắt cao tốc Bắc Nam, nghĩa là tuy cũng đóng thuế như những người khác nhưng cơ hội dùng đường cao tốc của tôi cao hơn các bác nông dân ở đồng bằng sông Cửu Long. Cũng đúng thôi, tôi cũng có chút tiền lương không đến nỗi còm và hay được đi công tác xa.

Vì thế tôi thấy dự án này thơm quá nên tự hỏi giả sử mình là đại gia cỡ Bill Gate về móc túi vợ ra đầu tư thì sao nhỉ? Sau khi đùa với các con số thì tôi cảm thấy hơi “xót ruột” cho số phận hẩm hiu của mình vì thảo nào cũng bị vợ túm tóc lôi đi khắp làng trên xã dưới chứ chả chơi.

Theo nhiều chuyên gia, số lượng hành khách đi tuyến Bắc - Nam rất khác nhau, vấn đề tùy vào cách dự báo của họ. Tuy nhiên, con số khả quan nhất mà chính ngành đường sắt đưa ra thì cũng vẫn chưa “khủng” bằng tôi, vì tôi muốn thuyết phục Quốc hội cho tôi đầu tư quá đi mất!

Trước hết, mong các bạn xem sơ những giả thuyết tương đối “hào phóng” của tôi như sau:

1 - Giả sử ngày 1/1/2011 tôi khánh thành và đưa vào sử dụng toàn tuyến cao tốc Bắc – Nam, ngay sau khi giải ngân 56 tỷ USD của vợ, không thất thoát hoặc bội chi xu nào cả.

2 - Không kể giá vé cao ngất ngưởng so với giá tàu hiện tại, vì muốn ủng hộ tôi, mọi người dân có nhu cầu đi lại đều vui vẻ đến mua vé và đi tàu như bình thường.

3 – Theo tính toán giá vé Hà Nội – TP. Hồ Chí Minh là 50 USD. Mọi người hào phóng cho tôi ăn hơi dày, cứ hễ có 1 hành khách lên tàu là tôi lãi 10 USD dù họ đi bất cứ cự ly nào, gấp 4 lần so với mơ ước của ngành đường sắt.

4 – Theo số liệu (không thống nhất lắm), hiện nay tổng lượt khách đi tàu tối đa là 12 triệu lượt/ năm, và nhiều chuyên gia kỳ vọng tăng trưởng 10-15%/ năm là mừng lắm rồi. Tôi tiếp tục lạc quan cho rằng từ 2011-2015 tăng trưởng là 20%, từ 2016-2020 tăng trưởng 17,5% và từ 2021 trở đi là 15%. Cũng dễ hiểu thôi, mới có đường ai cũng bấm bụng đi thử cho biết cao tốc nó ra sao mà.

Năm Số lượt khách
2015 24,883,200
2020 55,730,837
2025 112,094,619
2030 225,462,318
2035 453,485,253

Sau khi cho tất cả các thứ giả thuyết hào phóng trên vào cái bảng tính Excel của cái máy tính giá bèo nhà tôi thì nó cho ra kết quả sau:

Năm Số lượt hành khách Lãi
(10USD/lượt khách)
2010
0
2011 12,000,000 120,000,000
2012 14,400,000 144,000,000
2013 17,280,000 172,800,000
2014 20,736,000 207,360,000
2015 24,883,200 248,832,000
2016 29,237,760 292,377,600
2017 34,354,368 343,543,680
2018 40,366,382 403,663,824
2019 47,430,499 474,304,993
2020 55,730,837 557,308,367
2021 64,090,462 640,904,622
2022 73,704,032 737,040,315
2023 84,759,636 847,596,363
2024 97,473,582 974,735,817
2025 112,094,619 1,120,946,190
2026 128,908,812 1,289,088,118
2027 148,245,134 1,482,451,336
2028 170,481,904 1,704,819,036
2029 196,054,189 1,960,541,892
2030 225,462,318 2,254,623,175
2031 259,281,665 2,592,816,652
2032 298,173,915 2,981,739,149
2033 342,900,002 3,429,000,022
2034 394,335,003 3,943,350,025
2035 453,485,253 4,534,852,529




Lãi gộp đến 12/2035 33,458,695,705

Vậy thì cho đến 2035 tôi chỉ đủ trả hơn phân nửa số nợ!

Leyenda del Zorro Paco Renteria Teatro Degollado