~~~ Thích đọc truyện của ông này, rất ly kỳ và rất triết lý , hơi quái quái ~~~ HVN
Haruki
Murakami, đó là một dòng chảy văn chương dồi dào, của tiểu thuyết nối
tiếp tiểu thuyết, trong đó có những bộ đồ sộ hơn hẳn những cuốn khác,
giống như các cột mốc đáng ghi nhớ trong cuộc đời sáng tạo của nhà văn
người Nhật Bản: Xứ sở diệu kỳ tàn bạo và chốn tận cùng thế giới (1985), Biên niên ký chim vặn dây cót (1995) và Kafka bên bờ biển (2002). Và Murakami thực là người không tự biết hài lòng với những gì đã có: bộ 1Q84
dày đến nghìn trang sách nhanh chóng trở thành một cơn chấn động lớn
trong khung cảnh văn học thế giới mấy năm vừa rồi; xét về dung lượng, bộ
sách này vượt xa mọi tác phẩm trước đây của ông.
Không
những thế, ông còn chạy nước rút: càng ngày những bộ tiểu thuyết lớn
của ông càng ra đời cách nhau ít thời gian hơn. Là một vận động viên
marathon đẳng cấp (câu chuyện này đã được Murakami thuật lại chi tiết
trong Tôi nói gì khi nói về chạy bộ; “Murakami chạy giỏi” và
“Murakami viết hay” từ lâu đã trở thành hai thành tố chính làm nên con
người ông), ông hiểu ý nghĩa của tốc độ, ý nghĩa của việc tự chiến thắng
bản thân và nhất là ý nghĩa của rèn luyện.
Và
có vẻ như là càng ngày Haruki Murakami càng chắc chắn rằng mình đã tìm
ra “bản lai diện mục” cho những bộ tiểu thuyết quan trọng hơn cả của ông
(nói vậy không có nghĩa những “tiểu thuyết nhỏ” kém phần quan trọng đối
với Murakami và ít được độc giả quan tâm): tất cả các bộ tiểu thuyết
được nêu tên ở trên đây đều có chung một cấu trúc tổng thể, cấu trúc của
những chương đan xen, nhiều khi các chương ấy còn không hề liên quan gì
đến nhau. Tất cả muốn nói lên rằng: càng ngày Murakami càng chắc chắn
hơn rằng một thế giới là không đủ, rằng một thế giới khác nữa (thế giới
song song) không những là cần thiết mà nhiều khi còn hiển nhiên có tồn
tại, ít nhất là tồn tại với những người có khả năng hoặc may mắn nhìn
thấy được nó, và ở một số trường hợp còn bước chân được vào đó. Bản thân
Murakami dường như cũng là người sống ở cả hai thế giới.