Saturday, May 25, 2013

Tường thuật C2 party - 5 năm ra trường - 24/05/2013


một ngày trời chiều lòng người và đời chiều lòng mình
2 giờ chiều, mây ùn ùn kéo đến, một trận mưa đổ xối xả xuống mảnh đất Hà Thành khiên lòng người không khỏi lo lắng. Có bạn nhúng nhắng nói rằng "mưa rồi, làm sao đây" :3 không sao cả, vì đã có áo mưa \m/

4 giờ mưa tạnh, 5 giờ trời lại hửng nắng mang đến một buổi hoàng hôn đẹp tuyệt vời nhưng người ta vẫn phải bỏ qua để đi tắm.
6h 20, Hồng Anh và Phở xuất  hiện ngay tại 23 Nguyễn Đình Chiểu trong 2 bộ cánh có 1 không 2 :v Tinh thần cực đáng biểu dương nhưng tối qua quên chưa thưởng.
6h30, cán bộ Kim và Tuấn cũng đã có mặt, ngơ ngác giữa con phố nằm dài sau công viên Thống Nhất, rồi cũng bị 2 má mì đến sớm tóm vào. Quán Hải Xồm đóng cửa, chả hiểu lớp trưởng hay thằng học giỏi nhất kéo nhau sang quán bia Việt Hà tại 65 Trần Nhân Tông, chốt chỗ, tiến hành.

Party holder HVN đến muộn do bận chuyện nhà cửa vợ con nheo nhắt, 7 giờ kém thì anh cũng có mặt, cũng ngơ ngác như ai, nhưng rồi cũng tìm được quán. Chiến!

Những gương mặt tiêu biểu đầu bữa có Hồng Anh, Phở, Kim, Tuấn, Trần Liên, HVN, 2 đĩa lạc và 3 đĩa nem, 5 cốc bia được gọi ra thay cho màn chào hỏi.



Monday, May 13, 2013

GÓC NHÌN VỀ MỘT VỤ CƯỚP!!!


Trong vụ cướp nhà băng, một tên cướp hét lên: "Tất cả đứng im, nên nhớ tiền thuộc về Nhà nước, còn mạng sống thuộc về chúng mày!"

Mọi người trong ngân hàng nghe xong liền im lặng nằm xuống.

> Điều này được gọi là: "Cách thức khai tâm - Thay đổi những suy nghĩ theo lối mòn"

-

Có cô nhân viên nằm trên bàn trong tư thế khêu gợi, một tên cướp hét lên: "Làm ơn cư xử văn minh, chúng tôi là cướp chứ không phải những kẻ hiếp dâm!"

> Điều này được gọi là "Hành xử chuyên nghiệp - Chỉ tập trung vào công việc mà bạn được huấn luyện!"

-

Khi tên cướp quay lại, một tên cướp trẻ hơn (có bằng MBA) nói với tên cướp già hơn

Thursday, May 2, 2013

Hà Nội - chỉ vừa đủ chỗ đôi tình nhân

Lâu lâu mới đọc cũng thấy hay... ~HVN~
 
Sự bao dung trong cuộc sống luôn có. Chỉ là, ta có để tâm tìm kiếm những dấu hiệu ấm áp của bao dung giữa đời này...



1. Phố Hoàng Hoa Thám có một cái dốc rất cao và rất ngắn, rất dốc đổ xuống những khu dân cư cũ của thời bao cấp, giờ nhà cửa lô nhô. Tôi đã chạy khắp Hà Nội suốt mấy chục năm qua để chắc chắn rằng, đó là cái dốc trải nhựa rộng rãi nhưng có độ nghiêng khủng khiếp nhất những quận nội đô. Nếu trượt patin đổ dốc này, có khi lại thành môn thể thao mạo hiểm mới.
Buổi trưa trời mưa, có cậu chàng trẻ măng từ quán ăn đầu dốc đội mưa chạy ra đẩy phụ cái xe kềnh càng nặng trịch của chị bán dép dạo, lỡ xuống dốc bán rong. Chắc chắn lúc xuống dốc chị đã hết hồn! Nhưng giờ leo lên mới cực! Cậu chàng đẹp trai trông mặt như dân chơi, tóc tỉa đỏm dáng vuốt keo dựng đứng, nhuộm vàng hoe đầy chất phá cách, hì hục đẩy cho chị bán dép rong cái xe lên đến tận đỉnh dốc rồi mới chạy về quán. Chị bán dép quần áo nghèo nàn bên trong cái áo mưa cứng quèo luộm thuộm, luôn miệng cảm ơn xuýt xoa, và cười vừa ngượng nghịu vừa sung sướng. Ôi