Tuesday, August 31, 2010

CMSN Phở - Dù anh sẽ không là người em yêu.... ;;)


Ngày từng ngày trôi qua vội vã.
Còn cuộc sống thật là nghiệt ngã
Đành phải ngồi bốc thịt ăn vã.
Há há há :))


Chúc mừng sinh nhật bạn Phở....
Hàng cũ rồi nhưng bạn cứ xem lại nhé :
http://c2k8pro.blogspot.com/2009/08/happy-birthday-lap.html

Chúc mừng sinh nhật ké bạn Liên :D
http://c2k8pro.blogspot.com/2009/08/happy-birthday-vql.html

Quà cho 2 bạn đây, cứ tranh nhau mà chọn :-* >:)
Bài này tớ cover lại :)) vừa nằm vừa hát :-j
http://www.box.net/shared/6pzzor6g0j

Bài này thì mới sáng tác tối qua xong :x
http://www.box.net/shared/8rshc1b9mt

Monday, August 30, 2010

woa, VQL sinh nhật tròn 20 nèy !

chào các pạn
sở trừờng cụa t là tạo dáng cắt cắt cắt =)

e hèm, ai bảo bjo hết tuổi ăn tuổi nhớn, kệ chứ, vẫn cứ nhớn vs ăn chơi hết cỡ ;))
Chúc mừng sinh nhật VQL nhá!

Sunday, August 29, 2010

Zee Avi - Live from and above the Solar Powered Plastic Plant :x

smooth song :-"

Cafe tiếp không ;;)

The wisdom of Mom

At the age of 4: Mom knows everything!
At the age of  8: Mom knows a lot.
At the age of 12: Mom doesn’t really know everything.
At the age of 14: Mom doesn’t know anything.
At the age of 16: Mom doesn’t exist.
At the age of 18: She’s old fashioned.
At the age of 25: Maybe Mom does know about this!
At the age of 35: Before we decide, let’s ask Mom.
At the age of 45: I wonder what Mom thinks about this?
At the age of 75: I wish I could ask Mom about this………..

Khi bố trông con....

Saturday, August 28, 2010

Blogradio 145: Được và mất..

http://nhacvietplus.com.vn/vn/phainghe/40749/index.aspx
Được và mất đó là hai mặt của cuộc sống dù ta biết rằng mất bao giờ cũng khó chấp nhận hơn được, mất bao giờ cũng đi kèm với sự luyến tiếc, thất vọng nhưng cũng giống như khi người ta nhận lại thì người ta phải biết cho đi
Bởi vậy, nếu có một lúc nào đó cuộc sống không như ý bạn, có một lúc nào đó cuộc sống lấy đi của bạn một thứ quý giá, xin bạn đừng quỵ ngã, hãy giữ niềm tin vào cuộc sống và cố gắng thật nhiều, bởi một mai bạn sẽ nhận ra cộc sống đã tiếp sức cho ta lớn đến nhường nào!

"Có vấp ngã mắt mới nhìn sáng suốt,
Có đau thương lòng mới cứng rắn hơn
Có căng như một sợi dây đàn
Mới tạo được những âm thanh huyền diệu..."

Mời bạn cùng lắng nghe, bàn luận câu chuyện cuộc sống tuần này với Blog Radio, một câu chuyện về những được mất trong cuộc sống, câu chuyện được ví như một bản hòa ca mà mỗi người tìm được một nốt nhạc cho riêng mình ở trong đó. Bài viết mang tên Chuyện đời được mất, gửi từ bạn đọc MCTT8 - anhtrang.tb
a

Blog Radio - Bỏ lại sau lưng những xô bồ của cuộc sống, tìm giây phút thư giãn hiếm hoi cho tâm hồn… Đặt nhẹ nhàng cơ thể mệt rã sau một ngày rong ruổi… bỗng dưng ta xót xa chợt vấn lòng mình, tại sao ta không thể vui niềm vui của ngày trước?

Thời gian vốn chẳng biết chờ đợi, ta thấy già nhanh hơn cả sự tiến bộ đến chóng mặt của những công nghệ ngày càng hiện đại, nhưng đổi ngược lại ta được gì khi những phiền não cũng theo đó tỉ lệ thuận với nó….

Tuesday, August 24, 2010

Suối Nguồn

Trong thời gian vài tháng qua, có lẽ việc tôi cảm thấy hài lòng nhất là… đã đọc một cuốn tiểu thuyết có tên “Suối Nguồn” (The Fountainhead) của Ayn Rand. Điều hay nhất là tôi đã không có duyên đọc nó 10 hay 20 năm trước, khi mà nhận thức chưa thể đầy đủ để hiểu hết các tư tưởng của cuốn truyện này.
Suối Nguồn không phải là cuốn sách văn học kinh điển, thậm chí nếu chỉ xét về giá trị văn học thì nó là một tiểu thuyết khá bình thường, nhưng việc nó được tái bản vài chục lần và hơn 5 triệu bản đã được bán ra cho thấy đây là một tác phẩm khác thường. Giá trị của Suối Nguồn nằm ở tư tưởng mà cuốn sách này truyền tải. Người ta thường nhìn nó ở khía cạnh ca ngợi chủ nghĩa cá nhân, đối lập với chủ nghĩa tập thể — một cách nhìn đầy màu sắc chính trị — nhưng riêng với tôi, nó viết về: Thuyết sáng tạo cá nhân.

Vì sao ta có con?

Chính xác hơn, câu hỏi phải là “Ta có con là nhằm mục đích gì?” Khi người ta làm bất cứ một cái gì, người ta phải có một mục đích. Người ta mua một chiếc xe là để người ta có thể tự mình mỗi sáng đi ra quán phở đối diện công viên Lê Văn Tám. Đi ra quán phở công viên Lê Văn Tám là vì người ta cần ăn một bữa sáng chất lượng. Cần ăn sáng chất lượng là vì người ta cần năng lượng để làm việc cả ngày cho thật tốt. Làm việc cả ngày thật tốt là để mau lên lương. Mau lên lương là để có tiền mua một chiếc xe xịn hơn, khi chạy vào quán hủ tíu Nam Vang trên đường Võ Văn Tần gần đường Cống Quỳnh cũng thấy oai phong lẫm liệt. Không ai vô duyên vô cớ lại đi mua một tấm vé xem phim, hay đi sửa một căn nhà. Có một đứa con cũng vậy, cũng phải vì một lý do này hay nguyên cớ nọ. Tạo ra một sinh linh để nó chịu khổ trên đời đâu phải chuyện dỡn chơi. Nhưng ngẫm đi nghĩ lại, trừ những trường hợp bị cưỡng ép mà phải sinh con, dường như người ta sinh con chỉ hoặc là vì người ta bất cẩn, không biết suy nghĩ đến nơi đến chốn, thậm chí không hề suy nghĩ, hoặc là vì người ta ích kỉ không nghĩ gì đến đứa trẻ sẽ ra đời.

Có một đứa con là mang trên vai một trách nhiệm lớn lao, đòi hỏi phải có hoạch định tương lai rõ ràng, làm sao nuôi cho nó khỏe mạnh, dạy cho nó nên người. Nhưng có những ông bố bà mẹ một ngày đẹp trời nghe được từ miệng đứa con gái yêu trước khi cắp cặp đến trường: “Con dính bầu rồi!” mà cha đứa bé chẳng ai xa lạ, chính là thằng Tèo đầu xóm. Đứa trẻ nếu về sau ra đời, có phải là được cha mẹ nó tạo ra từ những phút giây thiếu suy nghĩ không? Mà cứ gì các đôi yêu nhau, ngay cả vợ chồng đã cưới nhau cũng “bể kế hoạch” như thường. Cô vợ vừa mới được nhận vào chỗ làm mới, có tính cạnh tranh cao, còn chú chồng thì vẫn đang đi học Tiến sĩ, con cái bây giờ chỉ thêm rối tay rối chân, thế là ra sức giữ gìn tính toán. Thế nhưng có khi chỉ vì một phút yếu đuối không kiếm soát được bản thân, hoặc chỉ vì nhìn nhầm lịch Âm lịch Dương, mà một đứa nhóc tòi ra tại sự bất cẩn của phụ huynh. Có những đôi cứ vô tư “chuyện ấy,” không lo gì chuyện có con vì “Có gì thì để ông bà nuôi,” hoặc “Lo gì, trời sinh voi sinh cỏ.” Vậy là các nhóc cứ lần lượt oe oe với đời vì cha mẹ quá vô tư. Có người thì: “Ai lấy vợ lấy chồng rồi mà chẳng có con. Ông bà mình lấy nhau thì có ba má mình, ba má mình lấy nhau thì có mình. Bây giờ mình lấy người kia rồi thì cũng phải có… con mình,” thế là cho ra một nhóc. Vậy là đứa trẻ ra đời chỉ vì cha mẹ nó thấy mọi người sao mình cũng phải vậy chứ không vì một mục đích gì rõ rệt.

Monday, August 23, 2010

C2k8pro Library

Tớ có ý tưởng "Thành lập thư viện C2k8pro."

Lợi ích:
Tăng vốn đọc của các bạn lên :)) tiết kiệm tiền, giảm lãng phí.

Ý tưởng như sau:
Mỗi người (tự nguyện) góp 1 khỏan tiền nhất định. VD mỗi người 20k chẳng hạn. Vậy ta được 1 khỏan quỹ. Số tiền ấy sẽ mang đi mua 1 (hoặc 2 nếu có thể) tiểu thuyết hay ho. Sau đó truyền tay những người đã đóng tiền đọc. Sau khi đọc xong hết thì đưa về 1 nơi cất giữ. Nhà ta chẳng hạn 8-> hoặc là chia đều.
Ai muốn sở hữu cuốn sách thì phải đóng 1 số tiền bằng x% giá trị đã mua (có thể là 50%, đang tính) rồi ta lấy tiền đo mua sách tiếp.

Vì sách là của chung nên có luật lệ :
- Mỗi cuốn sách mua về sẽ được ghi dấu của "Thư viện C2" ngay sau khi mua.
- Giữ gìn cẩn thận, không viết vẽ gì vào sách, ko làm bẩn rách....abc
- Tuyệt đối không cho mượn đi đâu đó. Sách đến nhà ai thì phải ở lại nhà ấy. Xin nhớ là đây là của chung! Vi phạm sẽ bị phạt! VD như phải mua luôn cuốn ý chẳng hạn!
- Người trong lớp không góp tiền mua cuốn A mà muốn đọc thì đóng số tiền bằng số tiền mọi người đã góp. Rồi đọc như thường.
- Mọi ngươì đều bị giới hạn thời gian đọc . Để tránh ai đó đọc trc mà cầm lâu quá. Cụ thể tính sau.

Nói chung là toàn vi lợi ích chung cả. Cần các bạn đóng góp ý kiến trước khi đưa vào thực hiện. Tks!

Sunday, August 22, 2010

Chào năm học mới!

Vậy là bữa tiệc giải đen đã thành công tốt đẹp.
Kết thúc bữa thịt chó là bữa ngồi bờ hồ chém gió.
Các bạn đều đã về nhà an toàn dù có tí sứt mẻ ;))( chỗ kín chỗ hở :-j )

Mai mình chính thức đi học, chúc các bạn 1học kỳ thành công, không phải thi lại :))
Bọn học KTế là sắp ra trường rồi, cố mà lấy cái bằng giỏi
bọn học Kỹ thuật cũng gần gần ra trưởng rồi :)) cố mà ra đúng hạn
Chào thân ái :D

Anh vs em ;))

Chúng ta hãy làm thử vài câu search tại Google và xem kết quả về con trai và con gái, khá thú vị

"Anh yêu em" 109.000 kết quả
"Em yêu anh" 54.300 kết quả
~> Con gái đúng là lúc nào cũng kín đáo, chả chịu bày tỏ tình cảm gì cả, cứ để con trai nói hết!

"Anh nhớ em" 31.000 kết quả
"Em nhớ anh" 13.000 kết quả
~> Kết luận: con gái ít khi nhớ người yêu!

Nhưng mà:

"Chồng nhớ vợ" 477 kết quả
"Vợ nhớ chồng" 1.540 kết quả ( ảo )
~> Chứng tỏ đàn ông lấy vợ xong là hết nhớ vợ, phụ nữ thì ngược lại. Kể ra phụ nữ cũng vô lý nhỉ, lấy nhau rồi hàng ngày gặp nhau đến phát chán mà vẫn nhớ mới sợ chứ!

Sự khác biệt trong cách nhìn của trẻ và người lớn

Liên tưởng mười tám

Tức là cấm U18 vào xem. Ai lỡ xem rồi tự chịu trách nhiệm!
Liên tưởng 18 – Mạt Chược
Mối tình đầu của tôi yêu tôi khi cô ấy 21 tuổi.
Cô người yêu hiện nay có mối tình đầu năm 16.
Mối tình đầu của tôi là bạn học cùng đại học
Cô người yêu hiện nay tôi quen trong bar.
Tôi vừa dỗ dành vừa mưu mẹo một năm rưỡi trời mới “make love” được với mối tình đầu
Cô người yêu hiện nay và tôi quen nhau ngày thứ hai đã lên giường.
Nơi chúng tôi make love tình đầu là trong ký túc xá của chúng tôi
Cô người yêu hiện tại chọn khách sạn bốn sao để “mở hàng”.

Friday, August 20, 2010

Thịt chó giải đen!

Đúng ra thì bữa thịt chó giải đen của tớ phải được ăn từ hôm 15 cơ. Nhưng đúng là cái số, bữa thịt chó bị chuyển thành bữa lẩu, thế là mèo lại hòan mèo :@)

Kể ra thì đúng là đen đủ đường, nên ông deck kể nữa @.@
Lập hội tối CN đi ăn thịt chó , t2 mình đi học :-j quá đẹp :))
Ăn là chủ yếu, rượu chè vừa phải vì buổi đầu học ta ko nên đến muộn ;))

Bạn nào đi được thì đăng ký, liên lạc gọi HVN
Tối CN, địa điểm: loanh quanh cầu Mai Động.(cuối đường Minh Khai ấy) 18h30 có mặt, ai đến sau tự ra quán.
Ai đi được thì đi, tớ không đổi lịch! đưa bạn nào đi thì đưa, không phải hỏi nhiều loằng ngoằng.

Bạn nào ko đi thì tớ vẫn đi như thường :-j Thông báo này thay cho giấy mời. Mang 50k thoai. Ăn ko hết đâu @.@

Thursday, August 19, 2010

C2k8 Music - C2k8Mz Aug (xong)

Tớ có dự định thế này:

Mỗi tháng mình làm 1 cái list nhạc. Tớ sẽ để trên mp3.zing.vn
Thành phần bài hát trong list:
sẽ là bài hát do mỗi thành viên đề cử (tối đa 3 bài) không cần thiết là phải bài hát mới. Miễn là do bạn đề cử, thế là được. Cho vào list và làm list nhạc C2 hàng tháng. Như thế hợp vơi gu nhạc của mình hơn là nghe mấy cái list nhạc hot thắng 7,8,9 abc của bọn nó như đấm vào *ít ấy :))
Okie ;)
Bắt đầu từ tháng này. Mỗi ng chọn ra mấy bài đi. List sẽ chốt vào cuối tháng rồi lưu lại đến thiên cổ :))

List nhạc tháng 8:
1. Anh - Hồ Quỳnh Hương ->HVNC2k8
2. Dòng thời gian - Nguyễn Hải Phong -> Kai
3. Giấc Mơ Ngày Xưa - Hiền Thục-> Linh
4. Đợi Yêu - Mỹ Tâm ->Linh
5. The day before - North ->Phở
6. Suy nghĩ trong anh - Khắc Việt -> LMN
7. Impossible - Shontelle -> Kim
8, Tell Me Goodbye - Big Bang-> Phở
9. Tình yêu mãi mãi - HQH -> HVN
10. The Prayer - Celine Dion - Andrea Bocelli -> HVN
11. Thu Không Em - Tấn Minh -> Kim
12. The Reason - Hoobastank ->Anonymous
13. Love the way you lie - Rihana Ft Eminem -> Phở!
14. Anh yêu em nhiều lắm - Sỹ Luân -> Vịt
15. Sáng mưa - Lê Hiếu -> Kim
16. Rainbow - Suboi -> Vịt
17. Eternal Flame - VF


 01-09-2010 Chốt list.

http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-album/C2k8promz-August-2010.1724952.html




Tuyệt, cái list toàn bài hay!

 Thank you all!

NEVER EVER GIVE UP

 Who will pick me up when i fall ?

Wednesday, August 18, 2010

Giải thích hoạt động các máy phức tạp bằng ảnh động đơn giản

Radial Engines

Radial engines are used in aircrafts having propeller connected to the shaft delivering power in order to produce thrust its basic mechanism is as follows

Steam engine Principle

Steam engine once used in locomotives was based on the reciprocating principle as shown below

Sewing Machine -Máy khâu


Dòng thời gian - Nguyễn Hải Phong

Chúc mừng sinh nhật em Dung thịt lợn :))

Chúc mừng xinh nhật chúc mừng xynh nhật chúc mừng sinh nhật :))

Saturday, August 14, 2010

Boys and Girls on the beach >:)

Lên kế hoạch 1 tuần, chuẩn bị 2 ngày và chuyến đi 2 ngày 1 đêm đã để lại thật nhiều điều trong boys & girls on the beach :>


Đặt chân xuống đất Tĩnh Gia vào 12h kém 30, đá nhanh bữa trưa và rồi tất cả đều hứớng về biển \m/
........
.......
xyz....

(Bấm vào ảnh để xem với cỡ to hơn)


Thoát tục, thoát khỏi những bụi bặm lo âu ngày thường...


  Linh on the beach >:)



Kai on the beach :-"
(Có ai nhìn thấy có cái gì ở trước mặt thằng Thành ko :-ss )

Cave on the beach =))



Trao tình on the beach :))




Kim shone on the beach :))


Đói ăn on the beach :-j

To be continued....

Wednesday, August 11, 2010

Ra hạ!

Update: thêm Tiến + Vợ không cưới đi
Mỗi người phải 400k. Vì giá vé cao hơn dự tính, thừa về trả
Xác định trc là sáng mai có mặt sớm tại nhà Kim
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Thế mà cũng sắp hết cái hè nữa rồi. Làm chuyến đi "Ra hạ" :-j
Chuyến du lịch đầu tiên của lớp mình sau khi ban tổ chức đau hết mị cả đầu đã quyết định là đi biển

Địa điểm: Chốt!
biển Hải Hòa-Tĩnh Gia-Thanh Hóa Cách HN 220 km (5 tiếng đi ô tô)




Thời gian: 13-14 đi sáng 13(t6) về chiều 14(t7) có 1 đêm overnight ;) => QĐ cuối cùng, sẽ không có thay đổi nữa!

Mang theo:
- 400k đổ lên, 500 đổ xuống, nhiều nhỡ mất.
Vé đi tầm 75k x2 = 150k + tiền đi lại =50k . Tổng tiền đi lại là 200k. Như vậy 300 theo dự kiến ban đầu là không thể đủ.
Hạn chế mang giấy tờ nhiều (chỉ mang CMND thôi) mang thêm cái ATM đi nữa nhỡ thiếu tiền.
- Rexona để thoải mãi rong chơi ngày nắng :))
- Đồ bơi, 1,2,3 mảnh, cắt xẻ ,quấn vải chơi tất :-j
- Mang điện thoại chụp ảnh được đi, có máy ảnh càng tốt.
- Giảm được cái j hay cái ấy, đỡ mất.
- Đang tính mua túi ngủ hoặc tối ấy nằm ngắm trời , ks ngàn sao.
- Đèn pin để soi nhau trong đêm :>
- Ngủ tại thị trấn Còng cách bãi biển 2km cho rẻ (nếu muốn ngủ)
- Đồ phòng thân: dao , bình xịt hơi cay, áo mưa :-" =))
- Yêu cầu học thuộc số điện thoại của tất cả những người đi cùng!


Đề nghị các bạn Kim,Linh chuẩn bị hậu cần, mang ít thuốc thang đi.( dầu gió,oxi già, natri clorid(nhỏ mắt), cồn miếng, kéo, urgo to và bé , thuốc đau bụng, thuốc cảm, bông băng này nọ abc...)

Đi chơi với tinh thần mình vì mọi người. Ăn chơi hết mình còn gì thì ............mang về :))

Rất tiếc là không thể chọn lịch cho cả lớp đi được. Mong các bạn ko đi được ở nhà ngoan ngoãn học bài, hẹn gặp lại vào lần sau ;)Lần này do mọi thứ đều thiếu thốn nên ta đi biển này gọi là chơi tạm :-j lần sau đi Cát Bà, Trà Cổ j đấy :>

bạn nào đi thì báo tớ 1 tiếng! hoặc post trên này.

Danh sách:
1. HVN
2. Kai
3. Việt
4. Kim
5. Linh
6. VL
7.8. Tiến + Vợ không cưới :))

Dự bị:
Bằng
....

Nghỉ:

9.Lưu Dung-> đi theo giai rồi
10.Huy -> Thi
11.Phở , Huyền -> Thi

Tuesday, August 10, 2010

Quick party!

 Tiệc nhanh: tối 11 - 08 - 2010 (Ngày mai, T4)
 19h có mặt tại :


Lẩu Cháo - Lẩu chép (đúng 19h sẽ vào mâm, ai đến sau thì call nhé)
46 - Văn Cao - Ba Đình - Hà Nội


Party mừng bạn Hiền ra HN đồng thời rửa xe cho Kim :>
vậy ta có 2 chủ chi rồi, các bạn mang đạn thì vừa vừa thôi để 2 chủ chi còn bõ công rút ví :-j




Đường đến:
Đi thẳng từ Liễu Giai --> Văn Cao, quán ở phía tay trái (dẫy số chẵn), đi tiếp đến đoạn quay đầu là khu liên hợp thể thao Quần Ngựa. Thông báo này thay cho giấy mới tới tất cả thành viên C2 và giai gái của các bạn :-j






Monday, August 9, 2010

Chúc mừng sinh nhật T3H

Chúc mừng sinh nhật bạn Hiền3T!

Keep smiling like this, and be yourself
 Best wishes for you!

202 - sau 2 năm trở lại!



Lười víet với up ảnh quá. Làm tạm quả clip thôi nhá :-j



Ngôi trường yêu dấu :-“


"Thầy nghĩ thằng bên tay trái thầy đẹp trai hơn" :-j =))




Khi Việt Nam Trở Thành Siêu Cường Quốc

Vụ chơi bời của lớp mềnh coi như đã quyết. Không phải bàn cãi nhiều :-j

Bạn đã bao giờ thử tưởng tượng mọi thứ sẽ thế nào nếu Việt Nam trở thành siêu cường số 1 thế giới

Lúc đấy các nước sẽ đua nhau học tiếng Việt. Tiếng Việt sẽ trở thành mốt thời thượng. Ở bên cái nước Mĩ nhà quê kia, anh nào bắn tiếng Việt như gió là các em mê lắm. Nói được tiếng Việt mới là có học, mới dễ xin được việc. Các bạn trẻ bên đấy cũng hay chêm những câu tiếng Việt vào ví dụ như đoạn hội thoại sau:
- Chào David, how are you?
- I'm fine. And you?
- Fine. Long time no see. What are you doing?
- I'm studying at Đại học Vinh. My ngành is kinh tế.
- Wow, it is in the top 50 of Những trường đại học Việt Nam, isn't it?
- Chuẩn. But it's nothing in comparison to Peter Cooper. He got a 100% học bổng of Đại học Ngoại thương.
- Really? Vãi cả l** ! I can't believe he used to be my dumb deskmate in 5th grade.
- Haizzz, he's such a lucky guy. Girls in Hà Nội are so quyến rũ and dịu dàng.
- At least, you have Vietnamese girls around. At my university MIT, there are no girls nóng bỏng but cá sấu or fat chicks.
- Hey! Peter's just uploaded photos on Yume(similar to Facebook). He had a photo taken with Vũ Hà last night.
- OMG!!!

Như các bạn đã thấy, sự trong sáng của tiếng Mĩ bị đe dọa nghiêm trọng, đặc biệt là khi ngày càng có nhiều bạn trẻ Mĩ đi du học Việt Nam. Báo chí Mĩ thì lo lắng về tình trạng tiếng Mĩ bị méo mó. Các ca khúc Mĩ bây giờ có trào lưu cứ phải chêm một hai câu tiếng Việt vào bài hát đại loại như: Anh yêu em, Anh nhớ em nhiều lắm, Hãy lắc cái mông đi em, Cô ấy thật nóng bỏng, Hãy giơ tay lên nào các bạn v.v...

Người Việt lúc này đi du lịch rất sướng. Sang Mĩ tiêu tiền đồng thoải mái. Một ngàn là mua được cái bánh hamburger to uỳnh. thả xu 200 đồng vào máy là mua được chai Pepsi. Mười ngàn đồng là mua được cái áo rồi. Một triệu là mua được Iphone. Những tờ tiền Bác Hồ tràn ngập các nước nên trên thế giới không ai là không yêu Bác Hồ. Chính phủ Việt Nam cứ thỉnh thoảng thiếu tiền thì lại in thêm, chả sợ lạm phát

Thái Lan lúc này học tập Việt Nam bỏ đa đảng cho nó ổn định chính trị, chỉ có duy nhất một Đảng người Thái yêu người Thái, do ông Bủn-xỉn làm tổng bí thư. Ông này hồi trước học tiến sĩ ở đại học kinh tế quốc dân Việt Nam.

Các rạp Mĩ bây giờ phải tranh nhau mới mua được phim của Vinawood(kinh đô điện ảnh Việt Nam đặt tại Bắc Giang). Phim nào có ngôi sao phim hành động Ngô Thanh Vân là ăn chắc hết sạch vé tuần đầu tiên. Bên cạnh đó là quả bom sex Ely Trần. Siêu phẩm 3D do cô thủ vai chính sắp tới đang là chủ đề bàn tán của các bạn trẻ Mĩ, Hàn Quốc, và khắp nơi trên thế giới. Paris Hilton thì lu loa lên là mình được đóng phim cùng Ely Trần nhưng cũng chả ai quan tâm, trong phim cô cũng chỉ được xuất hiện có 2 giây trong vai xác chết.

V-League là giải bóng đá hấp dẫn nhất hành tinh lúc này, hội tụ đầy đủ các siêu sao Việt Nam, Brazil, Hà Lan, Tây Ban Nha, Argentine. Câu lạc bộ Hà Nội T&T năm nay gần như chắc chắn vô địch V-League để kỉ niệm 1000 năm Thăng Long, nhờ có sự tỏa sáng của bộ ba hủy diệt Xavi-Công Vinh-Messi. SHB Đà Nẵng dù đã phá kỉ lục thị trường chuyển nhượng khi mua Quả bóng vàng VN Thành Lương, cùng với Cristiano Ronaldo nhưng cũng không nên cơm cháo gì, được cái là họ đã vào đến bán kết cúp C1 châu Á, giải bóng đá hấp dẫn thứ nhì hành tinh sau V-League, cùng với HN T&T và Lam Sơn Thanh Hóa, câu lạc bộ còn lại là Gamba Osaka của Nhật.
Nghe nói năm sau đa số khán giả ở Anh sẽ không được xem V-League vì kênh K- đã độc quyền phát sóng V-League ở Anh, ai muốn xem phải mua gói "Thượng hạng" với giá thuê bao lên đến ba mươi ngàn đồng một tháng...
Đêm đến là người dân Mỹ nín thở ngóng chờ những tin tức kinh tế mới nhất được cập nhật từ Việt Nam. Như là số lượng xe Vinaxuki được bán ra trong tháng, số nhà xây xong để đấy ko ai mua tăng bao nhiêu %, số lượng người thất nghiệp đứng ở chợ người tăng mấy nghìn người trong tháng này...

Hàng triệu nhà đầu tư khắp Thế Giới truy cập trang web CafeF**k xem biểu đồ VN-Index. Ông nào đang cầm cổ mà VN-Index tăng 3 điểm là sướng rên lên ra mặt vì kiểu gì sáng hôm sau Dow Jones cũng tăng hơn 100 điểm. Ông nào cầm tiền mà thấy VN-Index giảm 5 điểm là chắc chắn sắp có khủng hoảng tài chính lần thứ 2.

THƠ VUI-ĐỌC CẤM NGHĨ LINH TINH

-Có một anh nông dân mới cưới vợ đã có việc phải đi xa. Sau vài tháng, cô vợ gửi thư cho chồng, nội dung như sau:
"Đám ruộng hai bờ ở đầu hông
Lâu ngày không cấy vẫn để không
Nước non vẫn đủ, cỏ mọc tốt
Nhờ người cày hộ có được không?"
-Ông chồng đọc xong trả lời:
"Đám ruộng hai bờ là của ông
Cho dù không cấy vẫn để không
Mùa này không cấy chờ mùa khác
Nhờ người cày hộ chết với ông"
-Đọc thơ của ông chồng xong, vợ nóng lòng quá nên gởi thơ tiếp:
"Ruộng để lâu ngày cứ bỏ không
Hạ đi thu đến sắp lập đông
Cỏ xanh cũng lạnh dần héo úa
Thợ cày đầy rẫy chẳng tính công "
-Ông chồng hồi đáp:
"Biết là ruộng lâu ngày trống không
Cỏ dại um tùm mọc mênh mông
Nhưng mà tụi nó cày tệ lắm
Kỹ thuật thua ông, có biết không ?"
-Bà vợ rằng:
"Ruộng vẫn nơi này quá mênh mông
Sao chẳng gieo đi kiếm vài đồng
Ông về vẫn đó chi mà ngại
Mùa ông thu hoạch khỏi tốn công"
-Chồng tiếp bực mình:
"Này này ông nói có nghe không
Ruộng ông, ông kệ cứ chơi ngông
Khi nào ông rảnh ông gieo giống
Còn không kẻ khác cấm cho trồng "
-Bà vợ chịu không nổi... gửi tiếp :
"Ông à... cỏ dại lên quá mông
Dân cày quê mình cứ ở không
Thôi tui làm phước cho họ cấy
Ông về thu hoạch... thế là xong"
-Ông chồng càng tức giận hơn:
"Cỏ dại có mọc lên quá mông
Thì bà vẫn cứ phải để không
Ông mà biết được bà cho cấy
Ông vể nhổ sạch thế là... xong"
-Bà tiếp:
"Ruộng kia cỏ đã mọc đầy đồng
Ông về gấp gấp có nghe không?
Ruộng đang thiếu nước, lại khô cạn
Ông về tưới hộ tôi trả công!"
-Chồng nghe thế liền gởi lại:
"Ừ thì bà ráng mà kiềm lòng
Bà mà léng phéng chết với ông
Ông về ông cấy cho tơi xốp
Cho thỏa bao ngày bà đợi mong"
-Hôm sau, chồng nhận đc thư vợ như sau:
"Luật mới ban hành ông biết ko?
Ruộng mà không cấy sẽ sung công
Vậy ông thu xếp mà về sớm
Kẻo mất ruộng rồi, ông trách ông"
------------------------------------------------
THƠ VỀ ĐÔI VỢ CHÒNG TRẺ:
Hai vợ chồng cùng ngành xuất bản sách. Đêm tân hôn của họ thật thơ mộng. Họ nói với nhau đủ chuyện từ chuyện yêu đương gia đình, bè bạn, nghề nghiệp.Anh chồng ôm vợ âu yếm rồi đọc thơ:
-Sách mới cho nên phải đắt tiền
Chị vợ cùng nghề, nghe chồng đọc liền ứng khẩu đọc tiếp luôn:
-Hôm nay xuất bản lần đầu tiên
Anh chồng ghì chặt vợ vào lòng mình đọc luôn câu thứ ba:
-Anh còn tái bản nhiều lần nữa
Chị vợ sung sướng đọc câu thơ trong tiếng thở:
-Em để cho anh giữ bản quyền

Vài năm sau:
Cô vợ đọc:
-Sách đã cũ rồi phải không anh
Sao nay em thấy anh đọc nhanh
Không còn đọc kỹ như trước nữa
Để sách mơ thêm giấc mộng lành
Anh chồng ngâm:
-Sách mới người ta thấy phát thèm
Sách mình cũ rích, chữ lem nhem
Gáy thì lỏng lẻo, bìa lem luốc
Đọc tới đọc lui, truyện cũ mèm
Cô vợ thanh minh:
-Sách cũ nhưng mà chuyện nó hay
Đọc hoài vẫn thấy được bay bay
Đọc xong kiểu này, rồi kiểu khác
Nếu mà khám phá sẽ thấy hay
Anh chồng lầu bầu:
-Đọc tới đọc lui mấy năm rồi
Cái bìa sao giống giấy gói xôi
Nội dung từng chữ thuộc như cháo
Nhìn vào hiệu sách, nuốt không trôi
Thằng hàng xóm hắng giọng sang:
-Sách cũ nhưng mà tui chưa xem
Nhìn anh đọc miết thấy cũng thèm
Cũng tính hôm nào qua đọc lén
Liệu có trang nào anh chưa xem?
--------------------------------------------nguần:tuổi trẻ cười

Thursday, August 5, 2010

Mr Tuấnduc (Đức :-j) - 20 năm , 1 chuyện tình!

tìm đâu ra 1 thằng con trai 20 năm mà không thích đứa con gái nào? nó khôg có T(r)im :-j
Và đêm nay, chứng kiến ngày tàn teen (gian lận) của thằng ôn. Bí mật cuộc đời giáo sư Tuấn đã hé mở :>

Anh đã tiết lộ ra tên người con gái mà mình thầm thương trộm nhớ. Vâng, đúng thầm và đúng cả trộm :-j :))
nghe đến cái tên mà mình cũng không khỏi =p~ :">


Nhân ngày sinh nhật, chúng mình cùng chúc mừng sinh nhật Prof. Tuấn, mong anh không còn phải đái dầm và nhìn trộm như ngày xưa nữa :-j
Chúc anh sớm có "con bé dại khờ" nó lờ rờ vào đâu đấy :-"
Chúc mừng sinh nhật!

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
From Kim

hẳn mng còn nhớ ngày này cách đây 1 năm, chuyện dài kì của cậu nhóc Tuấn đã gây ấn tượng với k ít ng ( và Obama cũng đã thỏ thẻ thú nhận thế đó :"> )
thấm thoát thoi đưa, thêm 1 tuổi nhớn phổng phao, Tuấn chắc hẳn sẽ chia sẻ nhiều điều thú vị nữa, mong 1 bữa tụ họp k xa ;))
>>>
Chúc mừng sinh nhật Tuấn nha!
thêm lời hay í đẹp các b cm ngay ;))

AAHA> Honestly what has become of me,
dont like reality, its way to clear for me
Really life is dandy, we are what we dont see,
We miss everything daydreaming

Flames to Dust, Lovers to friends
why do all good things come to an end,
(Come to an end, come to and end)

Đàn ông Việt thất thế :-?

Có lý do gì không, khi những nhan sắc và những tài hoa đã được cả nước công nhận, những siêu mẫu chân dài, những hoa hậu nghiêng nước nghiêng thành, những ca sỹ ngôi sao… mơ ước của rất nhiều đàn ông Việt, đã và đang đi lấy chồng ngoại và chồng Việt kiều?

Có một dòng nhan sắc Việt đang chảy máu
Ca sỹ Hồng Hạnh gần 20 năm hạnh phúc bên người chồng Nhật. Hoa hậu Nguyễn Diệu Hoa lấy chồng Ấn Độ đã sắp được 10 năm. Ca sỹ Hồng Nhung trẻ như thuở đôi mươi bên anh chồng Mỹ.

Người mẫu Ngọc Nga sống trong ngôi nhà có những ô cửa sổ nhìn đẹp như bức tranh cùng anh chồng Úc. Siêu mẫu Phi Thanh Vân lúc nào cũng sánh bước bên chồng Pháp. Mỹ Uyên lấy chồng người Ý, Bằng Lăng lấy chồng người Đức, Kim Hồng lấy chồng người Anh….

Rồi siêu mẫu Trương Ngọc Ánh, người mẫu Vân Anh, người mẫu Tống Bạch Thuỷ, Kim Hương, Á hậu Trịnh Kim Chi, Diễn viên Hiền Mai… đều có ông xã là Việt kiều Mỹ, Úc, Bỉ…
Họ có chung một điểm là đã không chọn trai Việt làm chồng, và chung một điểm nữa là sau hôn nhân, đa số đều hạnh phúc. Siêu mẫu Ngọc Nga kể: “Tôi là người may mắn nhất khi lấy được anh. Ông xã tôi là người không chỉ mang lại hạnh phúc tuyệt vời cho vợ con mà còn tôn trọng quá khứ của vợ.”

Kim Hồng tâm sự: “Ông xã tôi là người Anh, nhưng tôi vẫn không thấy khác biệt với người Việt chúng ta nhiều. Nếu có khác là anh ấy rất tôn trọng sự tự do của tôi. Không ép buộc vợ làm điều gì nếu cô ấy không thích. Ngoài ra, tôi cũng may mắn có chồng biết chia sẻ công việc và những chuyện vui buồn trong nghề người mẫu. Những gì tôi làm, dù anh không thích nhưng anh ấy vẫn luôn ủng hộ tôi. Ông xã tôi luôn muốn vợ mình giao thiệp rộng bên ngoài để học thêm nhiều điều”.

Tại sao đàn ông Việt thất thế?

Bằng Lăng hạnh phúc bên chồng ngoại quốc

Đừng vội quy kết nhan sắc tham tiền. Bởi đa số các ngôi sao đều không nghèo, và họ cũng biết rõ các đại gia Việt cũng nhiều người giàu lắm chứ.

Có lẽ tại chính sự trọng nam kinh nữ, hai chữ “hi sinh” và “chịu đựng” như thứ mặc định của phụ nữ, trở thành một bổn phận đã làm các nhan sắc mệt mỏi mà chạy trốn.

Nhìn vào truyền thuyết, khi người đàn bà dẫn 50 người con lên rừng, nhìn vào sử Việt thời những người đàn bà cưỡi bành voi ra trận, bước chân vào những ngôi làng Việt cổ, có bên đình bên chùa, bên dành cho nam giới, bên dành cho nữ giới, mới thấy bốn chữ “nam tôn nữ ti” của đạo Khổng theo chân kẻ đô hộ sang từ ngàn năm bắc thuộc cũng chưa chắc đã lật đổ nổi tinh thần một con mẹ Đốp.

Trong khi văn hóa Việt giáo dục đàn bà về sự nhún nhường cộng với bản chất bao dung, sẵn lòng hy sinh, có thể hoá đá chờ chồng thì cũng làm nảy sinh ra một kiểu đàn ông không biết làm việc nhà, không biết quan tâm yêu thương phụ nữ và không đặt nặng nhiệm vụ chăm sóc gia đình. Thậm chí, nhiều đàn ông Việt còn tự cho mình cái quyền được đặt mình ở chiếu trên, còn đàn bà ngồi chiếu dưới, như một lớp người thứ yếu.

Tuyết Hường, cô gái 25 tuổi ở Cần Thơ vừa lấy chồng Đài Loan tâm sự: “Nhà em không nghèo. Không phải em lấy chồng Đài Loan vì sợ nghèo. Mà em không biết lấy ai trong đám trai làng. Từ ông, tới bố, tới các chú các bác, tới đám thanh niên, tối ngày nhậu nhẹt, say xỉn. Rồi chửi bậy, đánh nhau, rồi mắng mỏ mẹ em khi bà vừa bước ngoài đồng về đã sấp ngửa lo nấu bữa chiều. Chị em đi lấy chồng, được vài bữa thì bị chồng đánh đập. Nhà em không dám can ngăn. Em sợ cái cảnh đó lắm”

Các cô gái, nhất là những cô gái thông minh, hiểu biết, cứ nhìn chị, hay mẹ mình, những người phụ nữ đã có gia đình mà hoảng sợ.

Nhiều phụ nữ Việt Nam sau khi lấy chồng bỗng nhiên trở thành một quái vật ba đầu sáu tay, vừa làm việc đồng áng, công ty như một người đàn ông, lại vừa lo nội trợ bếp núc như môt người đàn bà, lo chăm sóc dạy dỗ con cái như một nhà sư phạm, lo đối nội, đối ngoại như một nhà ngoại giao. Sống và làm việc bằng hai, ba người cộng lại!

Tới các trường học, thấy đa số là các bà, các mẹ đi đón con. Ra các công viên, đi chơi cùng bầy trẻ con cũng lại là các mẹ. Họp phụ huynh, (phụ + huynh nhé) mà toàn là... mẫu và tẩu tẩu.

Vậy các bố đi đâu rồi?

Hãy ra các quán nhậu, các nhà hàng, và tử tế hơn chút ít là các công sở ban đêm, sẽ thấy... các bố đang ngồi đấy. Có thể là giải trí, có thể là đối tác, có thể là công việc. Những công việc mà, trong quỹ thời gian ít ỏi, các bà mẹ phải hoàn thành như một file nén.

Khối lượng công việc như một nhân viên nam, nhưng nhân viên nữ phải bớt xén chút ít thời gian để search ra vài cách chế biến món ăn, tìm hiểu đôi nét về vài loại thuốc con phải uống, đi muộn chục phút để ghé qua chợ, về sớm nửa tiếng để đón con tới giờ tan trường.
Buổi tối, sau khi nấu ăn cho cả nhà, sau khi dọn dẹp nhà cửa, người phụ nữ lại lo cho con học bài. Đêm, con giật mình khóc, mẹ là người lục đục thức giấc.

Mỹ từ “giỏi việc nước, đảm việc nhà” là gánh nặng nhẫn tâm đang đè lên vai họ!

Vẫn quá nặng trọng nam, khinh nữ

Hồng Nhung và bạn trai người Mỹ

Tình hình này chưa hẳn ngày một ngày hai sẽ chấm dứt. Bởi cho tới những ngày hôm nay, năm 2010, bạn cứ để ý cách nói chuyện với một bà bầu thì thấy nó vẫn còn đó. Sau câu hỏi bé trong bụng là trai hay gái, nếu trai sẽ được nói ngắn gọn: “10 điểm nhá, chúc mừng”. Nhưng nếu là gái sẽ được an ủi: “Con nào chả là con”, hay “Có con gái càng nhàn, sau này nó... phụ việc cho”.
Ơ hay, vậy có con trai không nhàn sao, không biết phụ việc sao? Con trai không “cũng là con” sao?

Đàn ông Việt - viên kim cương chỉ được mài một mặt

Trong xã hội còn rơi rớt tư tưởng trọng nam khinh nữ, các bậc mày râu sung sướng đấy, nhưng cũng thiệt thòi - họ như viên kim cương chỉ được mài giũa có một mặt. Họ đâu có hoàn hảo, đa năng như đàn ông trong xã hội bình đẳng. Họ không thể lấp lánh!

Như bố tôi, cả đời chỉ làm có một nhiệm vụ là kiếm tiền, không cần phaỉ chăm sóc con, không chơi với con, không học bài cùng con. Những nhiệm vụ này, ông giao trọn gói cho mẹ tôi.

Và từ hồi 50 tuổi cho tới nay, suốt mấy chục năm, ông không nói chuyện được với đứa con nào. Có những kinh nghiệm quý giá, ông đã phải trả bằng mồ hôi và bằng máu trên thương trường, mà cũng không truyền lại được cho mấy đứa con. Khi ông lên phòng khách thì con cái giạt xuống bếp, khi ông xuống bếp thì đứa nào đứa nấy nháy nhau lỉnh ra vườn, khi ông ra vườn thì nó tản lên lầu. Sau bữa cơm, chỉ cần ông hắng giọng, “Ba muốn nói chuyện” là tất cả kiếm cớ bận rộn rồi chuồn hết.

Vì từ ngày sinh ra, chúng tôi chỉ thấy mẹ ở bên cạnh, người cho ăn, người tắm giặt chăm sóc, người chỉ bảo cho chúng tôi chỉ tòan là mẹ. Hình ảnh ông bố trong nhà quá mờ nhạt, thời gian ông vui ngòai đường và bên bạn bè quá nhiều, ông không hiểu tính nết đứa nào, không biết những buồn vui, hay bạn bè cuả con. Viên kim cương mà chỉ được mài có một mặt thì thậm chí còn kém long lanh hơn một hạt nhựa.

Đàn ông, đừng bắt tất cả phải giỏi kiếm tiền

Cũng là áp lực, khi người Việt đời chỉ nhìn đàn ông Việt ở “những việc lớn”. Tức là tiền kiếm được bao nhiêu? Tự nhiên mấy mươi triệu đàn ông bị xếp vào chung một rổ, một chuẩn mực đo đếm là khả năng kiếm tiền.

Trong mấy mươi triệu người đó, chỉ có một số ít là thực sự có năng khiếu trong việc kiếm tiền thôi, số còn lại, mặc kệ là có hàng triệu kiểu năng lực khác nhau, đều bị đổ đồng là hàng loại hai, loại ba.

Khi không có năng khiếu kiếm tiền, tự người đàn ông cảm thấy mình như mất hết, như vô tích sự. Từ đó, họ phải bạo lực để trấn áp vợ con, hay bồ bịch để chứng tỏ với thiên hạ. Còn nếu người vợ mà kiếm ra tiền nuôi cả nhà thì đó là điều trái khoáy, phải giấu nhẹm đi. Vợ về nhà phải giả ngu giả dốt, phải tận tụy phục vụ chồng nhiều hơn, may ra mới giữ được nhà yên ấm.

Ca sỹ Hồng Hạnh tâm sự về người đàn ông ngoại quốc làm chồng mình suốt 20 năm nay: “Ông xã tôi nấu ăn rất ngon. Khi tôi ốm đau hay gặp chuyện buồn phiền, anh an ủi và chăm sóc rất chu đáo. Sinh nhật nào của tôi anh ấy tặng hoa, với vẻ mặt đỏ gay, vụng về…”.

Từ những sự thật đó, thì những cô nàng xinh đẹp, thông minh và có nhiều cơ hội tiếp xúc, có nhiều cơ hội lựa chọn, sẽ không chọn lối đi lắm rủi ro, nhiều bất trắc này.

Sẽ còn nhiều nhan sắc tìm đường chạy trốn khỏi trai Việt, và nói một cách thuần sinh học, một lượng lớn gien tốt đã âm thầm xuất khẩu, nếu trai Việt không tự mình nâng cấp!
~~
Theo Gia Gia
Lửa Ấm

Blog Radio 73: Bảy ngày ở Barcelona

 http://nhacvietplus.com.vn/library/media/01album/Blog73.wma

"...Rượu vang và ánh nến, réo rắt tiếng đàn. Em không thể quên được giây phút ấy, giây phút em biết còn được bên anh. Và biết rằng ngày mai, khi mặt trời bị đẩy lên khỏi mặt biển, em sẽ mất anh…"


Ngày 7

Tôi khoác vội chiếc áo lông ngả màu kem, thả xuống đường hòa vào dòng người thưa thớt. Từ chỗ tôi có thể đi tàu điện ngầm đến Sagrada Familia, kiến trúc bằng đá kiểu Gothic ngay ở trung tâm thành phố. Chỗ nhà trọ tồi tàn trong một xóm dân nhập cư tạm làm tôi thấy thỏa mãn khi vừa đặt chân đến đây sáng nay. Một anh bạn người bản địa dẫn tôi đến chỗ trọ này khi tôi đặt vấn đề về một khách sạn mini nhỏ, có hướng nhìn ra biển hoặc trung tâm thành phố. Anh ta cười hếch môi, nói với tôi rằng chẳng có cái khách sạn mini nào đủ điều kiện rẻ, đẹp, tiện nghi và gần trung tâm như tôi yêu cầu cả. Đó là lí do tôi đang ở căn phòng trọ ẩm mốc này. Du lịch ba lô, một mình, tôi muốn vậy.

Một mình, tôi len lỏi vào các khu chợ đêm đầy màu sắc và âm vị của Barc. Tiếng người xí xô. Nói thật là tôi không biết nhiều tiếng Tây Ban Nha ngoài mấy từ Muchas Gracias vớ vẩn. Tôi tự tin với vốn tiếng Anh của mình, và cũng tin rằng ở đây mọi người có thể nói tiếng Anh. Nhưng tôi đã lầm, trong cái khu chợ đêm nhỏ xíu này, mọi người chỉ dùng tiếng bản địa là nhiều.
Khi thấy nhiều người ngồi chờ khắc chân dung của mình lên vỏ sò nhiều màu, tôi cũng muốn mua một thứ đồ lưu niệm như vậy. Người nghệ nhân có bộ râu che hết miệng, ánh mắt chăm chú nhưng dáng vẻ khoan thai, tự mãn. Giữa những cái vỏ sò nhiều màu, tôi thích cái vỏ sò màu xanh ngọc, hơi lấp lánh, to hơn bàn tay ông ta. Mon men đến gần, tôi muốn ông ta khắc cho mình một bức chân dung gồm 2 người, một người con trai sẽ do tôi miêu tả, hai là một người con gái mà tôi miêu tả… Hai người ngồi chụm đầu vào nhau, không quên một chấm nhỏ ở phía núi đá xa.
Tệ thay, người nghệ nhân không biết tiếng Anh, ông ta tỏ ra luống cuống, tôi cũng thấy lúng túng không kém. Lúc ấy, may sao có một người thanh niên tóc đen tiến đến phiên dịch giùm tôi. Tôi nói với anh ta bằng tiếng Anh, anh ta diễn tả lại với người nghệ nhân già bằng tiếng bản địa. Cuối cùng, bức tranh trên vỏ sò cũng hoàn thành. Giống đến đáng kinh ngạc…
Tôi cảm thấy người thanh niên này có một cảm giác gần gũi lạ lùng. Để tỏ lòng cảm ơn, tôi mời anh ta đến một quán rượu hay hay. Tất nhiên là anh ta dẫn đường.
Quán rượu mà Lance, tên người thanh niên ấy, dẫn tôi tới bề ngoài nhìn trông hơi chán, nhưng bên trong quả như một thiên đường. Quán nằm sâu dưới tầng hầm, đặc chất flamenco với những chàng trai ôm đàn gảy dọc lối vào. Đi ngang đường vào, chất bụi được thể hiện rõ trong cách bài trí. Vũ điệu flamenco dập dìu, sôi động với các cô gái Bôhêmiêng. Chúng tôi gọi 2 cốc sangria, nhâm nhi và trò chuyện. Cảm giác như gặp được người thân quen…
Tôi nhìn rõ mặt của Lance, rõ là có chất Châu Á, mắt xanh, nhưng tóc đen và cả cái mũi không cao như tây. Quả thật Lance có mẹ là người Việt. Kể cũng lạ, Lance kể về chuyện gia đình không mấy lý tưởng cho tôi – kẻ xa lạ nghe. Rồi anh kể về cuộc sống nay đây mai đó trên những chuyến tàu. Lance là một thủy thủ viễn dương đối mặt với đời sóng và những cơn gió biển. Tôi kể Lance nghe về chuyện tình của mình. Lý do khiến tôi đi ba lô…
Mắc kẹt giữa một mối tình tay ba căng nghẹt thở giữa bộ ba được coi là thân nhất xứ. 2 đứa con gái đứa nào cũng có thể khai hết mọi chuyện, trừ chuyện mình thích gã trai chung nhóm. Hùng đối với ai cũng nhiệt tình thế, lãng du thế. Vô tư đến đau hết cả lòng…
Ngày Hùng đến phòng trọ của tôi, vắt chiếc áo khoác jeans lên vai, ngoảnh mặt : “Chỉ cần Hùng tuyên bố chọn ai là chúng ta lại chơi như xưa chứ? Quyên biết câu trả lời mà!” Chưa bao giờ tôi ghét Hùng đến vậy. Ghét đến trào nước mắt…
Ngày tôi tuyên bố đi du lịch xa, Diệp đòi đi theo. “Tao đi với mày, con gái con đứa có một mình…” Tôi gạt tay Diệp “Ở nhà chờ tao, sẽ khác…”
Tôi kể cho Lance nghe thật tự nhiên, như không phải là xa lạ. Bằng thứ ngôn ngữ thứ 2 nên không thể nào diễn tả lại được hết cảm xúc. Nhưng có vẻ Lance rất hiểu. Hiểu hết. Đôi mắt xanh kia nhìn thấu từng nhịp tim đã luống cuống say…

Đắng, thơm, mạnh mẽ và khó quên như ... em

Vì em là ... Khánh Ly
19 giờ 30 phút, Ly nằm dài trên chiếc sofa cố nhớ hết mớ tài liệu hỗn loạn. Cuối năm, nhưng công việc không có vẻ muốn ngừng lại, bản thân cô cũng không muốn nghỉ ngơi. Cô chẳng biết sẽ làm gì nếu không vùi đầu vào những con số. Chiếc laptop vẫn chạy đều đặn, phát ra những bản nhạc Trịnh tuyệt hay do Khánh Ly trình bày. Cô đang chờ đợi email của khách hàng, chính xác là anh chàng người Đức hứa sẽ trả lời bảng câu hỏi của cô, nếu tối nay không có kết quả, sáng sớm mai cô sẽ gặp rắc rối với hãng tàu về chuyến hàng rời bến lúc 8 giờ.

Hình ảnh: Deviantart
Âm thanh từ chiếc điện thoại bàn đổ dồn dập, sau hồi chuông là tiếng của điện thoại viên chậm dãi đến mức ngỡ như cô ta đang đọc mấy chục chữ số cho những đứa trẻ mẫu giáo kịp nhớ cách phát âm:
- 0..9..0..7…6…0…8…8…0…1…
Là Hiệp,  cô chậm dãi cầm lấy ống nghe:
- Alô, em nghe đây!
Giọng Hiệp đều đều:
- Anh có chuyện muốn nói, 5 phút nữa anh sẽ đợi dưới nhà. Được không em?
Cô định từ chối, nhưng sẽ chẳng bao giờ Hiệp tìm gặp nếu không có chuyện quan trọng.
- Được!- Cô đáp gọn lọn.
Trong lúc thay đồ và tô chút son môi, cô thoáng nghĩ về Hiệp. Mặc dù Hiệp và cô có mối quan hệ khá đặc biệt, nhưng lâu nay chẳng có một biểu hiện của những kẻ yêu nhau. Mối quan hệ này có thể ví như tình yêu trai gái, anh em ruột thịt, bạn bè thân thiết, hay gộp chung tất cả lại cũng không sai.
Cô bình thản khoá cửa căn phòng chung cư trước con mắt tinh quái của  đám thanh niên tụ tập ở căn phòng gần đấy. Họ lên tiếng chào và cô đáp lại bằng nụ cười vừa dịu dàng lại vừa lạnh lùng đến mức bọn họ không cất nổi một lời trêu chọc. Cả cái chung cư này đều biết đến cô như một người lập dị, bởi cái cách cư xử: luôn mỉm cười và giúp đỡ nếu ai cần đến, nhưng chẳng bao giờ trò chuyện hoặc thân thiện với ai. Mãi rồi người ta cũng quen và đặt cho cô một cái tên rất “anh chị”: “Ly cô đơn”. Đúng là cô đơn thật, cánh cửa nhà cô chưa có ai bước vào, ngoài mẹ và những người cần sửa chữa hoặc thanh toán hoá đơn hàng tháng. Cô thích thế, mỗi người có một thế giới riêng tư, để sống thật lòng mình. Hiệp đến trước cô khoảng 2 phút, họ gật đầu chào nhau kèm theo một nụ cười thay cho sự thoả thuận nơi cần đến. Khi cô yên vị sau lưng Hiệp thì chiếc xe lướt nhẹ trong thinh lặng.
Hình ảnh: Deviantart
Café được mang đến, Hiệp từ chối khi người bồi  bàn tỏ ý muốn phục vụ ngay lúc giọt cuối cùng nhỏ xuống. Chẳng biết từ bao giờ, anh nghiện cái khoảng khắc nhìn Ly mím đôi môi nhỏ, lặng lẽ, tập trung pha café như thể nếu cô sao nhãng chỉ một giây thôi thì đồ uống ấy sẽ trở thành chất độc ghê gớm lắm. Cô tỏ ra hài lòng khi cái ly nhỏ chứa hai muỗng đường và vài giọt café trở thành một thứ như keo dính dẻo quẹo, thơm lừng và có màu vàng giòn tan. Cô chia thứ nước hấp dẫn ấy vào hai ly café, lại khuấy đều tay trong hai phút rồi mới đổ vào ly đá trắng tinh. Một lớp bọt vàng ươm, có mùi thơm ngất ngây làm cả hai mỉm cười thích thú. Họ chậm rãi uống từng ngụm nhỏ, cảm giác thoải mái lan toả ngay tức khắc. Xoay xoay chiếc ly trên tay chừng 1 phút, Hiệp bỏ xuống, lấy từ trong túi ra một mảnh giấy gấp tư cẩn trọng và đẩy về phía Ly:
- Đây là địa chỉ của Hoàng.
Một dòng điện chảy dọc cơ thể Ly, nhưng cô tự trấn an đấy là vì tác dụng của caffeine. Cô định hỏi Hiệp: “Tại sao anh có nó? Anh đưa cho em làm gì”? Nhưng cô kịp dừng lại, bởi bao lâu nay cô đã quen không thắc mắc, cứ để mọi việc diễn ra theo trình tự của nó. Đã tám năm nay cô không gặp Hoàng, anh ta  đi đâu cô không biết và cũng không tìm kiếm. Bây giờ gặp lại thì có ích gì, nghe đâu Hoàng cũng đã lập gia đình cách đây vài năm. Cô nhìn chăm chú mảnh giấy trên bàn, tuyệt nhiên không có ý định mở ra, mặc dù trong lòng chứa đầy mâu thuẫn. Nãy giờ Hiệp vẫn chăm chú quan sát, và anh thoáng thất vọng bởi thái độ lạnh lùng của cô, anh hiểu những chất chứa trong lòng người con gái anh yêu:
- Cảm ơn anh! Em sẽ suy nghĩ về chuyện này.
- Em nên đi, có thể một mình và có thể với anh.
- Anh ta đã có gia đình, em cũng đã quên. Xáo trộn có ích gì không?
- Anh nghĩ như vậy sẽ tốt hơn, ít nhất là cho em. Vì cả em và Hoàng đều chưa quên.
Cô cúi xuống cầm ly café xoay tròn trên tay. Có lẽ anh ta nói đúng, cô cần phải có lời giải đáp về sự kết thúc mối tình đầu cách đây tám năm. Tại sao Hoàng lại bỏ cô khi họ đang yêu nhau say đắm? Ít nhất cô cũng phải biết mình đã có lỗi gì.
- Anh cất tờ giấy đi, 28 tết này chúng ta sẽ đi thăm “bạn cũ”, nhân tiện đi chúc tết vài nơi.
Hiệp gật đầu, anh không bàn cãi gì thêm. Họ ngồi đối diện, thỉnh thoảng ngước nhìn nhau, nhưng tuyệt nhiên không nói câu nào cho đến lúc ra về.
Họ chạy xe hơn 60 cây số mới đến được địa chỉ cần tìm: quán café xinh xắn nằm trong một thị trấn được quy hoạch kĩ lưỡng và mang đậm hơi hướng của nếp sống thân thiện. Địa chỉ trong mảnh giấy không hề đả động đến quán “café Khánh Ly”- điều làm cả hai hết sức bối rối khi phải đối diện. Ly đã rất tự tin, rất mạnh mẽ, và thậm chí bất cần; vậy mà bây giờ bước chân cô liên tục vấp váp phía sau Hiệp như trực ngã khuỵ. Cô ao ước mình đã không đến đây. Hiệp bước chậm lại, nhìn sang trấn an và họ chọn một bàn khá thoáng gần cửa ra vào. Khi lấy lại bình tĩnh, Ly mới ngước nhìn quanh quán: Có thêm 3 chàng trai phục vụ, tổng cộng là 8 vị khách đang trò chuyện, hoặc ngồi rải rác, nhàn tản lẩm nhẩm hát theo bài “Diễm xưa” của Trịnh Công Sơn, người hát không ai khác là...Khánh Ly. Buổi chiều nhạt nắng, ngồi trên bộ ghế mây cổ điển, uống ly café, nghe nhạc Trịnh và ngắm đàn cá bơi lội dưới hòn non bộ. Đúng là không có gì bằng, nhưng với Ly, trong cái quán này, vào giờ phút này, tất cả đều làm lòng cô run lên lo lắng .

Blog Radio 79: Những cánh trầu mang ước mơ bay

Bà nội lạc giữa cuộc sống nơi thành thị bởi hàm răng đen và cái miệng móm mém nhai trầu. Tôi thích nằm bên nội, để hương vị cay cay ngai ngái của cau, của thuốc, của lá trầu phả vào mặt mình. Mẹ và bố bảo tôi là một đứa lạ đời. Thời buổi bây giờ, người ăn trầu đã ít, chẳng mấy ai nghiện trầu đến mức một tiếng không có là không chịu được như nội tôi; nhưng khó hiểu nhất là một thằng thanh niên trai tráng như tôi - 28 tuổi lại cũng đi nghiện hương trầu, và chỉ có một sở thích duy nhất là được chui vào chăn ấm nằm cùng với nội.
Nội 83 tuổi, lưng còng, mắt kém. Nội càng già, tôi càng thấy mẹ tôi cằn nhằn nhiều hơn về thói nghiện trầu của nội. Nước trầu đỏ ối, rơi vãi khắp nền nhà gạch hoa, nếu không phát hiện ra để lau ngay thế nào cũng đóng bãi ở đấy không bao giờ tẩy được. Mẹ tôi thành một thói quen, lau nhà có khi một ngày 4 lần. Vừa lau vừa lẩm nhẩm những lời chẳng mấy vui vẻ. Nội lãng tai, vẫn ngồi phía trước hiên nhà, thẩn thơ nhai trầu và hướng suy nghĩ về miền quê của nội. Tôi chứng kiến sự xung khắc âm thầm giữa hai người đàn bà, và cũng lặng im không lên tiếng. Nội không biết mẹ nghĩ gì, mẹ cũng không thấy nội phản ứng lại, thật may vì thế mà chưa bao giờ gia đình tôi xảy ra bất đồng lớn xung quanh chuyện trầu cau của nội.
Bà nội tôi có 5 người con, chỉ có bố tôi là thành đạt hơn cả. Ông nội tôi mất sớm, khi bà nội mới chỉ 32, còn xuân sắc nhưng nội vẫn ở thế nuôi các bác và bố tôi nên người. Nhà tôi chuyển lên thành phố sống từ năm tôi lên 10, những kí ức cũ xưa đọng lại trong tôi về ngôi nhà từng sống dưới quê chỉ duy nhất là một dàn trầu bên chái nhà của nội. Thân trầu của Nội đổ lên cả một thân mái nhà, những chiếc lá dai dẳng bám vào đấy mà trổ lên xanh mướt, Nội thường tìm những lá trầu già, có màu xanh đen hoặc hơi ngả vàng mang vào ăn trước. Từ bé, tôi thích nhìn những lá trầu mang hình trái tim, thích xếp chúng chồng lên nhau trong một cái chậu nhựa xăm xắp nước giống như hình nan quạt. Tôi muốn hái trầu nhưng Nội nhất định không cho, Nội bảo: “Cây trầu không ưa người lạ đụng vào, con mà hái là nhánh trầu ấy sẽ héo hon mà lụi mất.” Nhớ lời nội dặn thế và cũng vì sợ lỡ làm hỏng giàn trầu sẽ khiến bà buồn nên không bao giờ tôi giám đụng vào. Sau này lớn lên trong vòng tay chăm sóc của nội, tôi hiểu tình yêu của nội giành cho con cái, cho những cháu chắt, chút chít như chúng tôi hệt như lá trầu. Thuỷ chung và son sắt, nặng ân tình, ân nghĩa.


Tôi yêu bao nhiêu người con gái, cô nào cũng dấm dúi mang về giới thiệu với nội. Nội cầm tay cả bấy nhiêu cô gái, ôm ấp cả bấy nhiêu cô gái trìu mến, thân thương; nhưng cũng thật kì lạ; tất cả các cuộc tình đều chấm dứt sau đó không lâu. Cái cảm giác, người con gái mình yêu ngại sà vào lòng bà nội, ngại đến gần vì khó chịu với mùi trầu nồng nồng, đậm đặc bao quanh nội khiến tôi không thoải mái. Một lần, khi đang còn yêu nhau, Linh – cô bạn gái mà tôi gắn bó lâu nhất hỏi: “Nếu mãi mà em không thể gần được mùi trầu của nội anh, thì anh chọn ai?” Tôi im lặng trước cái nhìn đầy ngấn nước mắt của em và tự thấy mình là một thằng khùng. Cũng khờ thật. Vô duyên mà bắt một cô gái luôn ăn vận thời trang, cả ngày phấn son, cá tính, và hợp thời thích được một người già, lạc lõng giữa chốn phồn hoa, không sao bỏ được thói quen nhai trầu chỉ vì: “Nội nhớ quê quá.” Khi tôi lẳng lặng cắt đứt liên lạc với bạn gái, vài cô trong số họ khó hiểu đến mức giận giữ và mau chóng nổi khùng. Tôi nhận được một email dài từ Linh, em là một nhà báo, sắc sảo, mạnh bạo; từng lời em nói rát buốt như muối trắng xát vào da thịt đang bị thương. “Em yêu anh, và anh cũng yêu em. Em tin như thế và em không đồng ý để anh phủ nhận điều đó. Lẽ dĩ nhiên trên cuộc đời này, chỉ có 2 chúng ta là những kẻ kì quặc nhất, yêu nhau mà dửng dưng rời xa. Kì quặc là một PR manager, đi nước ngoài như đi chợ lại chỉ biết yêu duy nhất một thứ mùi vị khó hiểu của miếng trầu; và kì lạ, là em lại phải lòng chính con người có thói quen lập dị đó. Cuộc sống ồn ào và náo nhiệt này, không có chỗ cho cái khác người đi lên Nam ạ!” Tôi không reply lại Linh, im lặng để em hiểu là tôi đồng ý với những lời em nói; hoặc chí ít nó cũng không gây thêm sự tự ái cho người luôn có cách suy nghĩ áp đặt lên kẻ khác như em. Một năm sau, em sang Bỉ du học, chát với tôi em nửa đùa, nửa thật: “Em đi để trốn chạy mùi vị khác lạ của quê nhà. Nhưng em vẫn nhớ anh nên không quên Việt Nam được.” Tôi thường không bận lòng lâu vì những câu khiêu khích kiểu đó. Tôi biết những cô gái tôi yêu không thuộc tuýp người chịu được cô đơn lâu dài. Họ tìm đến tình yêu giống như đi tìm cảm hứng sáng tác trong văn học; đam mê, nóng bỏng ngay đấy, mà chỉ chia tay chốc lát thôi, tôi đã thấy kẻ đi lấy chồng, kẻ ở trong vòng tay của người khác ngay rồi. Nghe đâu Linh sống chung nhà với một du học sinh người Úc đến khi chuẩn bị về nước thì chia tay. Gặp lại nhau trong thang máy của toà soạn, em vòng tay qua cổ tôi bảo: “ Em vẫn nhớ mùi thơm của cơ thể anh - một thứ hương lạ lùng khiến hàng đêm liền em đi tìm trên đất khách mà không ra.” Tôi thấy đàn bà là một giống kì lạ, không có quy luật nào mà cưỡng chế được. Có khi họ ra đi chỉ vì một mùi hương, rồi lại cũng vì mùi hương đó mà phải quay về. Tôi nhớ lại những đêm dài tôi và Linh bên nhau trong căn phòng nhỏ bé của em, tự thấy trái tim mình vẫn trơ ra một khoảng trống vô hồn, thênh thang khó có hi vọng tìm được thứ gì mà bù đắp.
* * *

Great White Bear :>

spider girl nhá
lại bỏ quên giày như Lọ Lem ;))

Bắn vớ youtube

http://www.youtube.com/expendables
Xem thì biết 8->

Wednesday, August 4, 2010

Nội quy ăn nhậu =)

Blog Radio 141: Dừng lại để bắt đầu..

http://nhacvietplus.vietnamnet.vn/vn/blogradio/39728/index.aspx

Chỉ đơn giản là không yêu nữa.
Không trăn trở.
Không đè nặng tâm tư.
Dừng lại để bắt đầu.
Chí ít là để bắt đầu một tình yêu mới - yêu thương chính bản thân mình. Nếu có duyên, Du tin là sẽ gặp lại.
Chưa lúc nào Du thấy mình thanh thản như lúc này.


1.
Hà Nội.
Chiều mưa .
Du ngồi vắt vẻo trên lan can. Tai đeo headphone. Cô vừa send cho Huy một tin nhắn: “Den Du di, lang thang chut nhe.”
5,10,15 phút sau, Huy reply lại cho cô một tin nhắn ngắn gọn: “Xin loi Du, Huy dang ban. Mai Du nhe, nho Du nhieu.”
Chẳng cần suy nghĩ gì nhiều, Du trả lời cậu bằng một tốc độ nhanh không kém việc chạy từ cầu thang tầng hai xuống tầng một: ”Khoi, Du di mot minh. Khong can Huy dau. ”Không một dòng hồi âm lại. Du chẳng biết mình có giận dỗi hay không nữa, chỉ biết cô thấy mình không vui. Cô chạy vào nhà, tay nhón lấy chiếc áo treo trên mắc. Thong thả, Du thả bộ xuống phố. Mưa lất phất. Những giọt nước li ti bám trên tóc, trên áo. Cô mặc kệ.
2.
Nếu ai đó nói Du xinh thì chắc hẳn điều này là chưa thật đúng nhưng ở Du toát lên một vẻ khá cuốn hút, một nét rất tự nhiên không cầu kì, không tô vẽ như chính con người cô vậy. Du không phải một cô gái trông hiền lành thuỳ mị nhưng nếu ai đó nói ở cô không có nét nữ tính thì không đúng. Nhìn nghiêng nghiêng, nói một cách chính xác, mặt cô có những nét cong rất hoàn hảo. Chiếc mũi hơi hếch lên nhỏ nhắn đáng yêu, nụ cười nở trên một gương mặt đã từng khiến không ít kẻ si tình suýt đâm sầm vào cột điện. Du là vậy, một cô gái như thế, hơi bụi buị nhưng cũng rất nồng nàn.
3.
Ông trời sinh ra đã vậy, vốn vậy và sẽ là vậy. Trai tài gái sắc là điều đương nhiên chẳng gì bàn cãi cả. Và cái chuyện Du và Huy là một cặp nổi như cồn ở cái khoa này ai mà chả biết. Chung trường, chung lớp, chung sở thích và vô tình gặp nhau, để lại ấn tượng ngay từ lần đầu.

Này nhé, chàng đẹp trai, galan và có nhiều tài lẻ, nàng là hoa khôi, học hành cưc đỉnh, hát cực hay, và có điều duy nhất, là mê chụp ảnh và nghề giáo chứ không phải là học kinh tế. Nàng chết mê cái môn nghệ thuật này từ lâu lắm rồi. Nàng hay đi lang thang. Một buổi chiều nắng tắt, ngồi trong vườn hoa, nhìn lũ chim bồ câu vừa xà xuống chuẩn bị mổ những mẩu vụn bánh mì, Du bắt gặp nó, sẵn có máy ảnh trong tay, cô định sẽ nằm rạp xuống và chộp lấy ngay thời khắc này. Một thằng nhóc đi qua, phá hỏng khung cảnh nên thơ ấy. Huy chứ ai? Gặp nhau thế đấy, đủ để hình thành nên một mối quan hệ.
4.
Học hết năm đầu, Du nhất định thi lại, bởi cô đã thích gì là phải làm bằng được. Cô đã một lần khuất phục trước ánh mắt nghiêm nghị của bố nhưng từ khi bố mải mê ham chơi với cô bồ trẻ, mẹ an phận với công việc nội trợ ở nhà, cô thấy ngao ngán, cô xù lông như con nhím để chống lại bố, cô muốn từ bỏ những gì mình đang có và đi theo tiếng gọi của con tim. Làm những gì cô thực sự thích. Bỏ học thi sư phạm,điều đó cũng khiến bố cô tức lắm rồi vì xưa nay ông vốn gia trưởng, muốn con cái phải tuân theo sự sắp đặt của mình.

Vậy là Du trở thành một cô giáo tương lai. Ở môi trường ấy, cô thấy mình thực sự là mình, không xô bồ, không tính toán, chỉ có lòng say mê nhiệt huyết, nhiệt huyết như với công việc chụp ảnh vậy.
5.
Khi du chuyển trường, khoảng cách giữa cô và Huy có vẻ như xa dần. Không còn những lần Huy nghe cô tâm sự, Huy ngồi nghe cô nói, Huy nhạy cảm trước nỗi buồn của cô, Huy và cô thức gần trọn đêm để bàn về một bức ảnh hay chỉ vì hai đứa vừa gặp nhau lúc chiều nhưng giờ thấy nhớ không ngủ được.Sự im lặng và thờ ơ hững hờ nơi Huy khiến cô thấy mệt mỏi, có những lúc cô thấy mình cô đơn, khi cô gặp một chuyện muốn chia sẻ, Huy im lặng. Có vẻ như với cô Huy không còn như trước, cô thay đổi hay Huy thay đổi?Cô không biết. Chẳng lẽ tình yêu đến và rời xa cô nhanh vậy sao?
6.
Một người bạn mới. Quen nhau trên một diễn đàn về những bức ảnh. Một người không biết chụp ảnh nhưng có những nhận xét khá tinh tế về những bức ảnh Du chụp và cả chủ nhân của nó. Những lần online muộn và những dòng status khiến người bạn ấy tò mò về Du. Họ chia sẻ, họ tâm sự, ban đầu chỉ là những chuyện xoay quanh những bức ảnh, sau đó là cả những chuyện riêng tư. Người bạn cho Du nhũng lời khuyên. Khi mất đần niềm tin nơi Huy, cô tìm được một nơi chia sẻ. Cô cho hết những muộn phiền về gia đình, về cuộc sống và cả Huy nữa vào một ngăn nhỏ và delete. Học cách yêu bản thân mình như Minh, cô thấy nhẹ nhàng.
7.
Du bắt gặp Huy trên phố, đang khoác tay một cô gái khác mà không phải là Du. Huy có người khác. Điều này khiến Du đau. Huy xin lỗi, Huy bảo đó chỉ là cơn say nắng mà thôi nhưng với Du, dù chỉ một lần cũng là phản bội, bởi kí ức cha mẹ vẫn còn im đậm trong Du, Huy là người hiểu điều đó hơn ai hết và Huy đã khiến cô thất vọng.
8.
Minh nhìn thấy cô khi anh đang trên đường đi dạo, hình như cô bé đang khóc, và anh đoán được một phần nào nguyên nhân. Một cô bé nhỏ nhắn với nhiều tâm sự, thời gian qua cô đã chịu khó mở lòng với anh. Anh không muốn bắt gặp cái điệu bộ cô đơn buồn bã ấy chút nào. Thực ra ở đây có trò láu cá. Khi đến nhà thằng chiến hữu thân thiết, anh rất hiếu kì hình ảnh cô gái ngồi trên lan can nghe nhạc, trông vẻ vô tư yêu đời đáng yêu vô cùng. Thời gian gần đây vẫn thấy cô nhưng không còn vẻ mặt ấy nữa. Một cuộc thoả thuận nhường lại account game cho thằng bạn. Minh biết qua về cô, về sở thích và nick chat, gần như mọi chuyện mà một người hang xóm biết. Minh muốn bao bọc cô, bao bọc con người ấy.
9.
Lạnh. Cái lạnh yếu ớt đủ để người ta cảm thấy dễ chịu, không quá nóng và cũng không quá lạnh để xuýt xoa, hít hà đôi bàn tay lạnh cóng. Cuối tháng 3 rồi, hoa lộc vừng tàn và mùa mới thì chưa kịp nở. Minh đi bên Du. Gió nhẹ, những lọn tóc của Du mơn man khẽ quật vào mặt anh ran rát, anh thấy cả một cái gì đó ướt ướt, nóng hổi.
- Du, đừng khóc.
- Du có khóc đâu, bụi bay vào mắt thôi mà.
- Vậy ư? Nếu vậy Minh cho mượn vai để tránh bụi nhé. Một lần thôi đấy, không có lần hai đâu.
Cứ thế, Du gục đầu vào vai Minh. Đâu đó người qua đường bàn tán chỉ chỏ, cậu mặc kệ, một cánh tay vừa định đưa lên và khẽ khàng rụt lại. Cậu để yên cho bạn mình khóc.
- Về, Du nhé ,mưa rồi.
- Minh về trước, Du muốn dầm mưa, lâu rồi không đi mưa.
- Vậy mình sẽ đi cùng.
Bóng hai đứa lững thững đi trong làn mưa. Đâu đó căn nhà bên đường phát ra những âm điệu quen thuộc của Kiss the rain, của Stepping on the rainy street…..và đâu đó, có tiếng cười.
10.
Sáng. Trời mát mẻ. Không khí lạnh yếu dần. Công viên. Dậy sớm đi dạo là thói quen của Minh.
- Muốn thi xem ai về trước không?
- Ơ kìa, sao Du ở đây? Tưởng giờ này vẫn ở trên giường chứ?
- Thay đổi chút, có sao đâu?
- Kiểu như tự dưng không yêu Huy nữa hả? Đá Huy hả?
- Uhm, chỉ đơn giản là không yêu nữa, kết thúc để bắt đầu Minh ạ. Du tin, nếu có duyên sẽ gặp lại, bây giờ Du không muốn níu kéo. Thực ra, Du vẫn yêu Huy lắm chứ, nhưng Huy sinh ra không thuộc về Du nên không giữ nữa. Loa kèn kìa, Minh tặng loa kèn cho Du nhé, mình thích loài hoa này. Tháng tư - sinh nhật Du - hoa loa kèn.
- Có ai như Du không? Hum. Bắt người khác tặng hoa cho mình. Nhưng thôi được, Minh sẽ tặng, nếu Du thắng.
- Ok.
- 1,2,3, chạy.

Nụ cười Du trong veo khiến Minh thấy ấm lòng, dù trước mắt có nhiều khó khăn nhưng anh tin cô gái này sẽ vượt qua, bởi anh thấy sự kiên cường trong ánh mắt cô. Một ngày mới với nắng vàng nhẹ và gió hiu hiu. Phải rồi, qua cơn mưa, trời lại sáng.

Những hậu quả do ngủ nhiều

 Tặng các bạn thích ngủ >:)

Ngủ là một nhu cầu thiết yếu nhưng nếu lúc nào cũng buồn ngủ hay vùi mình trong chăn khi mặt trời đã đứng bóng thì có tốt?Bạn đã biết những gì về ngủ nhiều?
  
1. Thế nào là ngủ quá nhiều?

Thời lượng giấc ngủ không cố định, nó biến đổi rất nhiều tùy từng giai đoạn liên quan với mức độ hoạt động cũng như tình trạng sức khỏe và lối sống. Ví dụ khi bị stress hay ốm, bạn sẽ cần ngủ nhiều hơn. Tuy nhiên các chuyên gia khuyên chỉ nên ngủ từ 7-9 tiếng mỗi đêm.

2. Nguyên nhân

Chứng ngủ lịm (hypersomnia) với các biểu hiện như lo lắng, thiếu năng lượng và gặp vấn đề về trí nhớ, kết quả là bệnh nhân luôn cần ngủ.
 
Hội chứng ngưng thở lúc ngủ tắc nghẽn: rối loạn này khiến bệnh nhân ngừng thở tạm thời trong suốt giấc ngủ. Bệnh nhân muốn ngủ thêm vì nó làm gián đoạn chu kỳ của giấc ngủ bình thường.
 
Ngoài ra còn có thể do rượu hoặc thuốc điều trị.
 
Trầm cảm cũng dẫn đến ngủ nhiều.
 
Và cũng có những người chỉ đơn giản là thích ngủ nhiều.

3. Các bệnh lý do ngủ nhiều

Tiểu đường: Trong 1 nghiên cứu gần 9.000 người Mỹ, các nhà ngiên cứu đã chỉ ra mối liên hệ  giữa giấc ngủ và nguy cơ mắc đái tháo đường. Những người ngủ hơn 9 tiếng mỗi đêm nguy cơ mắc bệnh này sẽ tăng 50% so với những người ngủ 7 tiếng. Nguy cơ cũng tăng lên ở những người ngủ ít hơn 5 tiếng.
 
Các nhà nghiên cứu chưa đưa ra kết luận cuối cùng về mối liên hệ giữa ngủ nhiều và tiểu đường nhưng họ cho rằng ngủ quá nhiều sẽ tạo ra nhiều bệnh lý làm tăng nguy cơ dẫn đến đái tháo đường.
 
Béo phì: tất nhiên ngủ quá nhiều sẽ làm bạn tăng cân. Một nghiên cứu gần đây chỉ ra rằng những người ngủ 9-10 tiếng tăng 21% mắc béo phì trong 6 năm  hơn những người chỉ ngủ 7-8 tiếng.

Đau đầu: với những người dễ bị đau đầu, ngủ nhiều hơn bình thường vào cuối tuần hay kỳ nghỉ có thể dẫn đến đau đầu. Các nhà nghiên cứu tin rằng ngủ quá nhiều sẽ ảnh hưởng tới các chất dẫn truyền thần kinh ở não như serotonin.
 
Những người ngủ quá nhiều trong ngày và bị gián đoạn giấc ngủ đêm sẽ có thể bị đau đầu vào buổi sáng.

Đau lưng: Trước đây các bác sĩ cho rằng đối với những bệnh nhân đau lưng thì cần ngủ và giảm luyện tập. Tuy nhiên, hiện các bác sĩ cho rằng cần duy trì luyện tập và chống lại việc ngủ nhiều hơn bình thường nếu có thể khi bạn bị đau lưng.

Trầm cảm: Mặc dù mất ngủ thường liên quan nhiều hơn đến trầm cảm nhưng có 15% bệnh nhân trầm cảm ngủ quá nhiều. Ngược lại, ngủ nhiều cũng sẽ càng làm bệnh trầm cảm tồi tệ hơn. Trong một số trường hợp thì mất ngủ là 1 cách hiệu quả để chống trầm cảm.

Bệnh tim: Nghiên cứu sức khỏe điều dưỡng (The Nurses’Health Study) với gần 72.000 phụ nữ tham gia, chỉ ra rằng những phụ nữ ngủ 9-11 tiếng mỗi đêm tăng 38% nguy cơ mắc bệnh tim mạch hơn những người chỉ ngủ 8 tiếng. Tuy nhiên họ cũng chưa giải thích được tại sao lại có sự liên quan này.

Tử vong: Nhiều nghiên cứu chỉ ra rằng những người ngủ 9 hoặc nhiều hơn sẽ tăng nguy cơ tử vong hơn  là chỉ ngủ  7-8 tiếng mỗi đêm. Chưa có giải thích cụ thể cho sự liên hệ này nhưng các nhà nghiên cứu cho rằng thất vọng và vị trí xã hội thấp liên quan đến ngủ quá nhiều và những nhân tố này được xem như là tăng nguy cơ tử vong ở những người này.

4. Làm thế nào để không ngủ quá nhiều?

Nếu ngủ hơn 8 tiếng một đêm hãy gặp bác sĩ để tìm nguyên nhân cho vấn đề này.

Nếu nguyên nhân do việc dùng các chất gây nghiện thì cách tốt nhất là cai các chất này; nếu do các rối loạn trong cơ thể thì cần phải điều trị .

Để có được giấc ngủ tốt và đủ các chuyên gia khuyên bạn nên đi ngủ và thức dậy đúng giờ mỗi ngày. Tránh dùng các chất chứa caffeine và rượu lúc gần đi ngủ. Tập thể dục đều đặn và tạo một không gian thoải moái trên giường ngủ.

Huê Nguyễn
Theo WMD

Tuesday, August 3, 2010

Rise Against - Hero Of War



cuộc chiến nào cũng chỉ mang đến đau thương.

I kicked in the door
I yelled my commands
The children, they cried
But I got my man
We took him away
A bag over his face
From his family and his friends

They took off his clothes
They pissed in his hands
I told them to stop
But then I joined in
We beat him with guns
And batons not just once
But again and again

A hero of war
Yeah that’s what I’ll be
And when I come home
They’ll be damn proud of me
I’ll carry this flag
To the grave if I must
Because it’s flag that I love
And a flag that I trust

Không phải bàn cãi gì thêm, Việt Nam mình lái máy xúc giỏi nhất quả đất =))



Vô đối, đừng hỏi >:)

Sunday, August 1, 2010

10 điều răn của vị bố vợ tương lai :))

Gọi là tớ giúp các bạn nam lớp mình đỡ bị mang tiếng ế lâu quá nhá ;))

10 điều răn của vị bố vợ tương lai :))

1- Nếu cậu phóng xe đến nhà tôi rồi bấm còi “pim pim” thì cậu sẽ phải đi chơi tối hôm đó một mình. Tốt hơn hết là xuống xe bấm chuông.

2- Không được phép chạm vào con gái tôi trước mặt bố nó. Liếc thì được nhưng trong trường hợp ánh mắt cậu chạy xuống phía dưới cổ nó thì cậu sẽ biết tay tôi. Nếu cậu không làm chủ được mắt và tay mình, tôi và nắm đấm của tôi sẽ giúp cậu làm việc đó.

3- Cậu mặc quần xệ xuống, đến độ người ta nghĩ nó sắp tụt ra khỏi người cậu đến nơi. Nếu cậu đồng ý, tôi sẽ ghìm nó vào người cậu bằng cách dập ghim sau đó dán tem vào đó nếu cậu định mạng con gái tôi ra đường.

4- Cậu đã nghe nói tới tình dục không an toàn? Nghĩa là nếu cậu định quan hệ với ai đó mà không có một thứ ba-ri-e chắn ở giữa thì cậu sẽ chết. Trong trường hợp con gái tôi, chính tôi sẽ là cái ba-ri-e đó. Nếu cậu định gì gì đó, tôi sẽ giết chết cậu.

5- Thứ duy nhất tôi muốn cậu nói là một lời hứa sẽ mang con gái tôi về nhà nguyên vẹn. Và thông tin duy nhất tôi nói với cậu về chủ đề này là “sớm”.

6- Nếu con tôi phật lòng về cậu, cậu sẽ chỉ được hẹn với một mình nó mà thôi. Nếu cậu làm nó khóc, tôi sẽ làm cho cậu phải khóc.

7- Đừng có thở dài hay tỏ ra sốt ruột mỗi khi phải đợi cả tiếng đồng hồ để con tôi xuất hiện. Nếu cậu muốn đến rạp chiếu phim đúng giờ thì nên đi một mình. Con tôi đang phải trang điểm, công việc tốn nhiều thời gian hơn cả việc vẽ bức Mona Lisa. Thay vì đứng đó nhìn đồng hồ, tại sao cậu không làm việc gì đó có ích, như lắp hộ tôi cái máy bơm nước chẳng hạn.

8-Những chỗ sau đây không thích hợp để mang con gái tôi đến: những nơi có giường, ghế sa lông hay bất kể thứ gì mềm hơn ghế gỗ, những nơi nằm ngoài tầm mắt của bố mẹ, công an và cả nữ tu sĩ, những chỗ nhảy nhót, cầm tay hôn hít, những chỗ có nhiệt độ ấm áp đến độ con tôi phải mặc quần soóc và áo may ô. Cấm không được ngồi xem bộ phim quá lãng mạn. Xem bóng đá thì được. Mà xem TV ở nhà cùng bố mẹ thì càng tốt.

9- Đừng bao giờ nói dối tôi. Trông tôi có thể già yếu, bụng phệ, mắt kém. Nhưng bất cứ điều gì xảy ra với con gái tôi , tôi đều biết hết. Tôi là chúa tàn nhẫn trong vũ trụ của cậu. Nếu tôi hỏi cậu vừa đi đâu, với ai thì cậu chỉ có một cơ hội để nói một sự thật mà thôi. Toàn bộ sự thật và không khác gì ngoài sự thật. Tôi vẫn còn khẩu súng trường, một cái xẻng và 100m2 vườn đằng sau nhà. Chớ coi thường.

10- Cuối cùng, nếu như một ngày đẹp trời nào đó, tôi mời cậu uống rượu thì điều đó không có nghĩa là các quy định của tôi đã được dỡ bỏ. Đơn giản, đó chỉ là vì tôi muốn con gái tôi vui vẻ một chút, hay cũng có thể ngày hôm đó tôi vừa trúng xổ số. Chớ vội mừng !