Tuesday, April 20, 2010

Thiên Ca


Hà Nội mùa này
Em không còn trở lại
Những con đường
Từng yêu
Từng nhớ
Từng chờ đợi
Nằm hôn mê



Nắng gắt
Mưa bất chợt
Bụi bay trên con đường mọi người đi tìm nhau
Nhưng dường như ai cũng yêu
Cũng nhớ
Hà Nội muôn mùa vẫn vậy
Có tình thân trên mỗi bước cô đơn

Hồ Hoàn Kiếm dài hơn quãng đường tuổi trẻ
Lượn qua lượn lại những vòng xe một thời
Lúc thong dong thời sinh viên đạp xe đi tán gái
Rồi vội vàng, vồ vập lúc chia xa vội vã trở về
Đi mãi không chán
Ngắm mãi mà tim vẫn rộn ràng dù chẳng phải thành phố quê hương

Hà Nội mùa này
Chả nhớ có hoa gì đang nở
Ông Rùa cũng xuất hiện thất thường
Nhưng ánh mắt của em
Vẫn sâu thẳm ký ức
Anh về
Hà Nội mùa này...

Sài Gòn mùa mưa phòng máy lạnh
Muỗi vẫn đốt, anh vừa gãi chân vừa mơ mộng
Em của một thời cỏn con ngớ ngẩn
Đứng ở kí túc Thanh Xuân rủ ăn quà
Quán nước trà ông già vẫn búi tóc
Vẫn nhớ tên từng thằng đợi người yêu
Một lần cũng lâu rồi anh trở lại
Ông già hỏi, Vân thế nào rồi con?

Em giờ này đã một chồng hai con
Hà Nội ngày đó vẫn gần như hôm qua
Vẫn lả lơi vàng ươm chiều nhạt nắng
Vẫn ánh mắt em nhìn anh ngây dại ngày ta không còn thuộc về nhau nữa
Vẫn còn đó ghế đá nơi anh hẹn trở về
Anh ngồi lại nhìn những ô cửa tắt đèn
Còn ai ngoài phố
Tô lại son lên môi
Mắt nhìn quanh
Chơ vơ dốc đêm…

Hà Nội trong anh tràn kỷ niệm
Khói bụi tắc đường để nỗi nhớ mờ sương

10 năm trôi qua như cái nhún vai hờ hững
10 năm yêu em đến 9 năm là nỗi nhớ
Anh rẽ theo định mệnh mình không thuộc về nhau

20-4-2019 THIÊN CA

No comments:

Post a Comment