Sunday, January 3, 2010

Gửi người đã từng yêu tôi

Ôi cái cuộc đời này! :))
Có lẽ sợ yêu cũng vì sợ mất bạn. Vì ty thường đi lên từ tình bạn 8->

Thằng này viêt văn hơi chuối :))

~HVN~


Trời Sài Gòn bắt đầu se se lạnh, hơi gió thoảng qua mang theo hương lạnh bất chợt giữa phố thị luôn nóng nực này dễ khiến người ta nhớ nhà, nhớ lại thời cấp ba giáng sinh của miền Trung lạnh ngắt mà đi ăn kem xong đến nỗi không thể nói được gì. Đi trên con đường Trần Hưng Đạo rợp mùi hoa sữa, cảm giác giữa trời lạnh nhưng thật ấm cúng và hạnh phúc vì xung quanh mình là những người bạn. Những sợi ấm yêu thương len lỏi vào tim ngại ngùng của thời áo dài trắng tinh khi nghe lời tỏ tình của một người bạn. Nhớ có lần đi học thêm, vừa bước ra khỏi lớp bỗng giật mình khi nhìn thấy có người đợi mình. Có cả hoa hồng và kẹo socola đã từng được nhận vào một dịp Tết nọ giữa cái rét thâm cả da thịt trong cái lạnh căm…
1000 ngôi sao, mỗi ngôi sao là một điều ước của bạn. Tôi giở một ngôi sao ra và giật bắn mình khi giữa mảnh giấy nhỏ ghi một cái tên có ba chữ. Bạn nói rằng trong ngàn ngôi sao này đều ghi tên tôi. Một món quà quá sức tưởng tượng, xếp ngàn ngôi sao đã rất kỳ công, bạn lại một ngàn lần viết tên tôi. Có lẽ khi xếp từng ngôi sao ấy, bạn đã rất hy vọng để rồi tôi biết mình lại một lần nữa làm tan nát tất cả những cố gắng ấy của bạn. 
1000 điều ước ấy đã không trở thành hiện thực với bạn. Những câu chuyện cổ tích cũng chỉ là cổ tích mà thôi, điều ước dưới sao băng chắc cũng chỉ có trong những câu truyện mà thời nhỏ cả bạn và tôi đều đã đọc. Có lần bạn gửi tin nhắn hỏi tôi tối qua có xem được sao băng, tôi đã vô tình đến mức chỉ trả lời tin nhắn chữ “không” cộc lốc mà không biết rằng bạn đã thức đến 3 giờ sáng chỉ để được nhìn thấy một ngôi sao băng vụt qua và đọc thầm tên tôi.

Ảnh minh hoạ: evilgenius23
Bạn đã cố gắng đến ba lần để sau đó đều là nhận được cái lắc đầu của tôi. Ừ thì tôi biết mình ngốc, khi tôi đã gạt bỏ tình cảm của một người đã yêu, đã lo lắng và quan tâm đến tôi rất nhiều, khi giờ bên tôi không có một người nào bên cạnh. Thời trung học phổ thông bạn lặng lẽ đi cạnh tôi trong những ngày tôi tập sống xa nhà. Từ quê khăn gói ra học trường chuyên của tỉnh, tôi ngỡ ngàng trước cuộc sống mới. Bạn đã đến bên cạnh, kết bạn với tôi. Vào đại học, dù không còn chung trường chung lớp, tôi biết bạn vẫn luôn dõi theo tôi. Bạn đã dành cho tôi quá nhiều, đã làm cho tôi rất nhiều điều. Có thể có người sẽ cho rằng tôi quá ngốc và chảnh khi không chấp nhận bạn, nhưng để làm gì bởi giờ đây mọi lời nói, mọi cử chỉ của bạn đều quá xa lạ với tôi, khi tôi biết tình cảm tôi dành cho bạn chỉ như một người bạn thân. Người tôi cần không phải là bạn.
Tôi biết khi tôi lắc đầu, điều ấy như xát muối vào trái tim của bạn. Khi tôi ngồi viết những lời này, lời cuối cùng cho người đã yêu tôi rất nhiều, vì bạn nói khi tôi đã từ chối thì ngày mai bạn sẽ trở thành một người khác, thật lòng thầm mong bạn sẽ trở thành một người tốt hơn, sống tích cực hơn trước khi tôi không còn xuất hiện trong cuộc đời bạn nữa. 
Sao chúng ta vẫn không thể là bạn? Tại sao bạn lại nói yêu tôi để rồi chúng ta ngại ngùng mỗi khi vô tình gặp lại? Thật lòng tôi rất tiếc cho những điều đó, nếu là một cô gái khác chắc sẽ rất hạnh phúc khi nhận được những điều này. Bạn nói sẽ không thể nào gặp lại tôi được nữa vì chúng ta không thể là bạn như lúc trước. Biết đâu đấy đến một ngày nào đó bạn sẽ gặp được một người yêu bạn, quan tâm, người đó sẽ tốt hơn tôi rất nhiều thì sao. 

Ảnh minh hoạ: Gruftfrosch
Tôi sẽ vẫn luôn trân trọng tình cảm mà bạn đã dành cho tôi, những cố gắng của bạn để tôi sẽ luôn ở bên bạn và cảm ơn những lời chúc phúc mà bạn đã gởi đến tôi.
Bó hoa hồng ấy mong bạn rồi sẽ tìm được chủ nhân thật sự của nó.

  • Gửi từ email Lương Bảo Hoà - saturation.svbc

No comments:

Post a Comment