Friday, March 18, 2011

Chuyện xưa kể mãi k dừng ..


Có đôi chim sẻ nâu
Nép mình bên hiên vắng
Ngôi nhà hoang tĩnh lặng
Trời mưa gió không ngừng
Run rẩy Sẻ dựa lưng

“Mượn vai nhau bạn nhé
Trời gió mưa thật tệ
Lông cánh ướt hết rồi
Đường thì còn xa xôi
Ngôi nhà hoang trú tạm
Dừng chân may gặp bạn
Không biết định đi đâu?”

Con sẻ kia lắc đầu
“Mình ở đây bạn ạ”
“Nơi này hoang vắng quá
Mà bạn sống được sao?
Này cùng bay lên cao
Nhìn ra xa xa đó
Nơi này thì mưa gió
Nhưng xa đó nắng vàng
Nơi này chỉ cỏ hoang
Xa kia đồng lúa chín
Trời cho chim đôi cánh
Là để được bay xa

Bạn và tớ, chúng ta
Cùng nhau bay bạn nhé”
“Nơi này hoang vắng thế
Nhưng tớ Sống quen rồi
Sớm tối một mình thôi
Sống nơi đâu chả vậy
Ngày xưa nghe mẹ dạy
Tớ là giống Sẻ Nhà
Nên chẳng thể bay xa
Như Sẻ Hoang cậu đó”

“Này trời đang lặng gió
Mưa cũng sắp tạnh rồi
Cùng bay sẽ có đôi
Đường xa mình chờ bạn
Cuộc sống này hữu hạn
Đừng bỏ phí nơi đây

Tớ và bạn cùng bay
Tới những phương trời mới”
Sẻ Nhà nghe bạn nói
Những miền đất xa xôi…

Sống có bạn, có đôi..
Bèn gật đầu đồng ý
Và cùng nhau như thế
Chúng mải miết bay đi
Bay mãi cho tới khi
Biển xanh gần trước mặt
Nhìn xa hút tầm mắt
Xa mãi chẳng thấy bờ
Sẻ Nhà giọng ngẩn ngơ:
“Mình dừng đây bạn nhé
Biển xanh rộng như thế
Bay nữa có ích gì
Bay mãi cho tới khi
Sức kiệt cùng rơi xuống?!”

“Nếu kiệt cùng rơi xuống
Thì mình cũng có nhau
Hãy nhìn lại phía sau
Ngôi nhà hoang phía đó
Làm sao nhìn thấy nó
Như bờ biển xa xôi
Phía trước mình có đôi
Sau lưng mình cô độc
Biển xanh này dẫu rộng
Chỉ cần một nhành cây
Mệt mỏi thả xuống đây
Sẽ thành nơi ta nghỉ”

Lũ sẻ con thủ thỉ:
“Rồi câu chuyện thế nào?”
“Chọn một cái cây cao
Đặt nhành cây ở đó
Rồi bố mẹ xây tổ
Lũ sẻ con ra đời…”
Lũ sẻ mắt sáng ngời
“Biển rộng không hả bố?”
...
Hình ảnh hai con chim sẻ cùng nhau tha một nhành cây để bay qua biển với ý nghĩ nếu mỏi mệt chúng sẽ thả nhành cây xuống để đậu lên đó nghỉ ngơi, rồi nhành cây đó trở thành cái nhành cây đầu tiên chúng dùng để tạo nên tổ ấm .

Có những người yêu nhau, vượt qua bao khó khăn rồi bỗng một ngày thấy trước mặt mình là biển rộng và e ngại. Có khi nào chỉ cần một cái nhành cây niềm tin nhỏ bé cũng có thể đưa đôi chim sẻ kia qua được? Mình nghĩ chúng vượt qua mà không lần nào phải thả nhành cây xuống, bởi vì chúng luôn ở bên nhau và luôn nắm chắc cái nhành cây với ý nghĩ đang nâng đỡ cho nhau để cùng vượt qua biển rộng.

No comments:

Post a Comment