Sunday, February 28, 2010

Áo trắng em tới trường !

Chưa đọc nhưng chắc là hay :D
 

Lớp 10, con đường lên cấp 3 của em dễ như kiểu "200 một cái kẹo dừa, vừa đi vừa nhá thế nào cũng xong".

Ok, em đỗ tốt nghiệp lớp 9 dễ như trở bàn tay, mái trường Trần Nhân Tông bên cạnh hồ Hai Bà Trưng mở rộng cánh cửa đón chào em. Cấp 3 với bao nhiêu đổi khác, em lẫn thẫn mò tới trường bằng con cào cào chiến liên doanh màu xanh có giỏ. Vẫn như thói quen thường lệ, 1 quyển sách, 1 chiếc bút bi thiên long, đề phòng nhỡ phải ghi chép những điều quan trọng khi bước vào năm học mới (mà chính xác ra là học hè ... học thì nhiều có điều là ko vô đầu, quái đản). Học, học nữa, học mãi, câu nói bất hủ của Lê-nin thì phải, đc đóng giữa trường, rồi chào mừng các tân học sinh mới của chúng ta , ai cũng vui mừng hớn hở. Nhìn xong câu nói trên em nghĩ : "Tiền, Tiền đóng, gạo góp - Chào mừng những nạn nhân mới của chúng ta".

Đấy các bác nghĩ xem, đồng phục may 2 bộ, sách mới, một đống vở, nhãn vở và học phí hè xem nó bao nhiêu. Nghĩ vẫn ức cái kiểu ép học thêm này nọ từ thời cấp 2, dọa nạt, thậm chí còn phạt ngồi xổm cả 5 tiết. Nhưng cứ có cái phong bì + chịu khó đi học thêm nhà các cô là ổn hết, em sẽ thành một học sinh ưu tú và xuất sắc ... có khi còn xếp vào top 10 võ lâm cao thủ ở trường. Các bác cứ tưởng tượng, giống cái trò kiếm thế ý : cô giáo là nhà phát hành game, cha mẹ là game thủ, còn đứa con là một account đc đập khá nhiều tiền và đồ, thằng nào cha mẹ nghèo thì mặc set +4, +5 đi học thôi, thằng nào cha mẹ khá thì mặc full set +8 đi học, còn thằng nào cha mẹ đại gia thì mặc full set +12 trở lên đi học, cưỡi ngựa đẹp ... à nhầm, thực tế là có xe đẹp đưa đi đón về.

Đời nó bất công thế đấy các bác ạ, em đi học bằng chiếc dép tổ ong +1 (do mẹ lấy que nóng vá lại chỗ bị rách), áo sơ mi bình thường của trẻ con, quần xanh, mũ lưỡi trai nhái nike màu ghi, cặp mua ở Chợ Mơ Market, sách vở và các bí kíp võ công mua ở Lý thường kiệt và gần nhà. Vậy là em bị chúng nó ăn đứt ở khoản đồ đạc vip rồi, nhưng cũng may giai đoạn cấp 2 từ 6x ->9x ông bà già em tăng điểm chuẩn cho nên em cũng khấm khá hơn chúng nó, cũng dc học sinh giỏi mấy năm, tuy nhiên việc đi thi học sinh giỏi cấp trường thì nghỉ, tụi nó có set đồ ngon đi thi, mình ở nhà ăn cơm, luyện công theo cái kiểu bài vở làm hết, treo võng ngắm sao chờ muỗi đốt .

Mà thôi, nhắc đến thêm buồn, em lai rai sang thời kỳ quá độ cấp II bước lên xã hội cấp III. Con gái xinh thiệt là xinh, dễ thương lả lướt, ẽo ợt diện quần áo mới trong dáng vẻ mới lớn, hơi hơi cau điếc và thủng xăm. Dẫu sao cũng nõn nà, trong trắng, hồn nhiên như mấy con điên trong trại tâm thần vượt hàng rào B40, độn thổ, khinh công qua 7 khu rừng, 3 ngọn đồi, 4 con suối. Nói thiệt con gái lớp em xấu như châu chấu, đã thế còn đầu gấu kết hợp với lại ăn tham. Được con đẹp ơi là đẹp vào học,là do nó đi nhầm lớp. Một bài toán mở với bao nhiêu nhọc nhằn, trằn trọc, hứa hẹn tương lai ảm đạm sắp tới .

Điểm danh quân số, lớp em có 53 bạn, nghỉ học 1/2 do chơi game và nghỉ mát nên ko tới lớp. Sỹ số học sinh dc dành hẳn góc phải trên bảng, viết dài như ma trận, đánh số thứ tự từ 1 đến 27 nhưng ko theo vần. Lộn xộn, khó hiểu nhìn thật là bực bội.

Nhà phát hành game thì em đã biết mặt, cô ngoài 50, hơi gầy 1 tý, thân hình hoàn toàn bình thường, đề nghị đi lại nhẹ nhàng, đừng cọc cọc đôi guốc, cảm ơn! Lần đầu cô vào lớp trông thật hiền lành, mỗi tội gò má hơi cao, lại năng cười; chắc cũng sát chồng lắm chứ chẳng chơi . Thấy người ta bảo thế mà, oài cô còn cười hở lợi nữa chứ, hỏi sao làm giáo viên mấy chục năm mà vẫn đi con super cub 50 . Hi vọng cô sẽ mẫu mực, đừng để rollback data làm mấy account tụi em mất hết kinh nghiệm, cha mẹ em đỡ tốn tiền nạp thẻ cho nhà trường.

Mọi điều em nghĩ về Cô bỗng dưng tắt vụt hay chính xác hơn là bị dập tắt, ép phải dập tắt, câm nín và lặng lẽ nghe theo giọng văn trôi chảy của cô. À, chào các em, tới đây cô sẽ là giáo viên chủ nhiệm của lớp, chúng ta sẽ làm quen một chút nhé. Cô tên là NMH, đã công tác ở trường dc 25 năm, dậy môn Văn. Việc đầu tiên chúng ta sẽ làm là giấy bút ra, ghi lại các khoản học phí và cơ sở vật chất đầu năm do nhà trường đề ra. 130k/ 1 tháng, mỗi tháng có 4 tuần, mỗi tuần chúng ta học 3 ngày vào 2,4,6; giờ học từ 7h30 đến 11h30. Rồi thì là ghế nhựa ngồi chào cờ, bàn ghế gỗ mới, phí vệ sinh dọn dẹp cho các cô lao công .... Vô lý thấy mẹ luôn, khi đúng tháng 9 vào học chính thức, em ngồi phải cái bàn vẽ bậy nguệch ngoạc, rồi thơ thẩn tứ tung, em nhớ vài bài của các anh chị đi trước răn dậy:

Hoan hô đồng chí phạm tuân
Anh lên vũ trụ một tuần về ngay ... (thế mà cũng là thơ)

Con mèo đánh đổ cái bô
Sau đây bài giảng bà bô bắt đầu
Chị em hăng hái đá cầu
Trinh rơi cái tõm lên đầu anh em.

Đêm qua mơ thấy xxx nhau
Sáng ra chín chín đánh mau ăn liền
xxx vào xxx đánh bốn bốn
xxx vào rốn đánh hai hai ....

và .....

Em quyết định ở lại lớp muộn một chút để đổi lấy cái bàn có bài thơ "Sự tích các vì sao của con TBL bàn cuối"

Có một đôi trai gái yêu nhau
Nhưng thiếu nữ bỗng đem lòng phụ bạc
Đem trái tim đi tìm người yêu khác
Bỏ lại chàng trai lạnh lẽo cô đơn
Trái tim nhỏ ....

Thế là hôm sau, con bé ngồi cạnh em cười hớn hở và tỏ ra phấn khởi khi dc ngồi bàn mới với những họa tiết cầu kỳ, góc cạnh hơn. Trong ánh mắt của nó, em biết dc rằng nó đang bay bổng trên chiếc BMW mui trần, còn con bàn cuối kia đang phải ngồi trên chiếc công nông cũ nát, bẩn thỉu đầy đất và cát, nắng và gió

Câu chuyện của em cũng bắt đầu từ đây, một chàng học sinh cấp 3 tuổi dậy thì, với bao nhiêu khát khao, ước muốn dc cặp kè, dắt tay một hot girl chính hiệu trong trường. Bùi ngùi như vinataba sử dụng trong thời tiết đông giá lạnh, phê pha ngào ngạt như thuốc lào tiên lãng, xả hơi bằng cốc trà đá mỗi khi hạ sang ... Ôi tình yêu thời áo trắng, nó rình rập, bắt bớ tất cả những ai ko có tội, lỗi chỉ tại mình ko biết cách đón nhận cái còng số 8 trải dài trên chữ I LOVE YOU mà thôi.

Các bác ko than phiền gì thì em viết phần 2 sau, giờ bắn nhau cho đỡ tức đã

Version 2.0 Close Beta: "Tình yêu có màu gì, tình yêu có màu trắng đục"

Bản tình ca của em có lẽ ko dài, nhưng nếu so với phim hàn quốc thì chẳng khác tí nào. Tình tay ba, em bị ung thư, còn thằng kia ẵm con nhỏ 9x phiêu dạt trong nắng ấm, mây xanh của hạnh phúc. Chẳng lẽ cái chuyện Tình bạn -> Tình yêu -> rồi đến Tình d... nó vụt qua mắt mình nhanh mà đớn đau đến thế. Đúng là phải tự làm các bác ạ, cái gì đến với mình quá nhanh cũng sẽ lại tự quay lưng với mình mà chẳng có chút vấn vương nào.

Sau một thời gian ăn quá nhiều điểm dưới trung bình vì thù ghét, căm phẫn cô giáo chủ nhiệm, em biết dc rằng mùa đông sắp tới rồi. Áo ấm chẳng đủ làm con tim em ấm áp, ai sẽ giúp em giải tỏa băng giá, sự lạnh lẽo cô đơn đến đáng sợ. Đi học trên con đường đông đúc mà em cảm giác như xung quanh mình là một bầy thú dữ, có thể cướp đi mạng sống của mình bất cứ lúc nào.

Rồi điều gì đến cũng đã đến, con thú dữ mà em ko hề mong muốn trong suy nghĩ của mình đã hiện ra và nó cũng chính là kẻ mà em yêu hết mình, yêu hết lòng, mối tình đầu trong sáng ko thể xác nhầy nhụa, ko gì cả, ko gì hết, chỉ đơn giản vì "tôi cũng yêu em và tôi muốn dc bên em".

Hôm ấy, ông bà già em đang sửa lại căn nhà cấp 4 cũ nát bỗng dưng thằng cu TS bạn em mò tới, dẫn theo 2 ả quỷ dạ xoa trông rất là dễ thương .

Một ả là bạn gái thằng TS, ngực bự mặt dễ nhìn, trắng, tay thon, chân hơi ngắn.

Còn ả kia thì mũi cao, khuôn mặt cân đối, hai mắt bằng phẳng, thanh tú, cao > 1m60, dáng gần chuẩn, chân hơi dài, tóc đen, da trắng, môi đỏ như son, mỗi tội răng hơi vàng, nhưng ko sao, chi tiết này chỉ khi cười mới thấy. Chắc tại em nó ngày bé lười vệ sinh răng miệng.

Cái ả thứ 2 là thằng TS nó quyết định giới thiệu cho em ! Má, nghĩ số mình hên quá đi thôi, tự dưng thèm cháo loãng với ít hành, nó cho nguyên tô phở bự đầy thịt bò.

Em ko ngại ngần thủ sẵn 28 khìn mời mấy đứa đi ăn chè thập cẩm.

Và hôm sau là lôi chiếc cào cào liên doanh đã kể ở phần đầu mời em đi chơi phố.

Em e thẹn ngồi sau như kiểu số phận an bài, ngày này qua ngày khác, chẳng nói câu gì, càng nhìn em là lại càng yêu và xa em là nhớ, nhớ đến khi nào ngủ rồi mới thôi. Chẳng còn nghĩ đến học hành, em chủ động tẩy chay cái gọi là trường lớp, cứ tan học là lại tới với em, cứ đi học là cũng tới với em, ăn cơm em cũng nuốt ko trôi, uống nước thì sặc, mặc kệ mẹ đời, tình yêu đến rồi ta phải chiến đấu, kệ cha nó có là yêu tinh thì cũng phải làm, phải tỏ tình.

Version 2.0 Open beta : ....
Tiết trời se lạnh, tôi chở em chiếc chiếc xe đạp động cơ 2 kỳ, có nguy cơ nổ lốp bất kỳ lúc nào, trời đã tối, 9h, dòng người thưa thớt dần, loanh quanh mấy vòng hồ Ale chỉ thấy những cô gái bán hoa lảng vảng với những bộ đồ sáng màu gây chú ý. Tôi nói với em: thực sự ngay từ lần gặp đầu tiên, anh đã mến em, anh biết em sống rất tình cảm và còn dễ thương nữa, anh yêu em mất rồi. Sau vài giây chờ đợi, tôi ko hề nhận dc câu trả lời nào, đơn giản em đã vòng tay ôm lấy tôi từ đằng sau, tôi rú lên trong suy nghĩ: nào, yeah, ôm chặt đi cưng và hạ thấp xuống dưới bụng 1 tí, ha ha ha. Em ôm ngày một chặt, tôi thấy sướng quá, một tay tổ vỉa, tay kia nắm trọn đôi bàn tay mềm mại, ấm áp của em. "Em cũng yêu anh". Tôi sung sướng gỡ bỏ mọi muộn phiền, sầu tư, lo âu của mình để đón nhận nó, như đứa trẻ thơ nhìn thấy kẹo mút, như kẻ ăn mày bẩn thỉu gặp người giàu sang thả vào nón mình tờ 5 chục ngàn. Cả đêm hôm đó tôi ko ngủ, chỉ thức, lòng đầy xao xuyến.

Tình yêu của tôi cũng đơn giản lắm, chỉ nghĩ là yêu thôi, chưa biết yêu xong sẽ làm thịt thế nào, hay lợi dụng ra sao. Chỉ cảm thấy tự hào vì có một hot girl răng vàng duyên dáng yêu mình.

Tôi lại nhà em thường xuyên, và hai đứa nhìn nhau như thỏa mãn cơn khát tìm kiếm cái đẹp trong cuộc đời mình ... Nhưng tôi ko bao giờ hiểu được, trong trái tim em còn một người con trai khác. Em đến với tôi chỉ vì buồn chán người kia tức thời. Ôi mình như con chuột bạch vô tội, bị bắt làm thí nghiệm với thứ vắc - xin tình yêu độc ác này sao !

3 tháng trôi qua, đứa trẻ với tình yêu đầu đời của mình, lúc đứa trẻ đó yêu em đắm say, si mê, cuồng nhiệt ... dại khờ.

Và chính cái khờ dại đó khiến tôi thật sự đau lòng, mỗi ngày tôi lại cảm giác em có khoảng cách với mình, em ko muốn gặp tôi nữa, em cứ lặng thinh ko nói gì, tôi lại chẳng đủ khôn để nhận ra rằng : em đang tìm cách lẩn trốn tôi và sẽ đá đít tôi như một cái gì đó làm em vướng víu, bận rộn.

Chiều tan học, trời khẽ mưa như báo rằng, hôm nay con tim tôi sẽ ngập đầy nước mắt, qua nhà em chơi. Nhưng thật lạ em đã đứng đầu đường chờ từ bao giờ và dúi vào tay tôi một mảnh giấy nhỏ, gọn gàng. Em nói: anh về đi, rồi đọc nó. Như cảm giác có chuyện ko vui, tôi chạy nhanh ra cái cột đèn gần đó, dưới cái ánh sáng mờ nhạt này, tôi như đã hiểu. Khi đọc thấy câu đầu tiên: Xin lỗi anh ! Tôi vội đánh ánh mắt về phía sau, em ko còn đó nữa, tôi muốn khóc thực sự, nhưng ko đành, tôi lại đọc. "Em ko thể yêu anh và cũng ko bao giờ yêu anh như anh đã nghĩ, cảm ơn anh đã đến với em trong lúc em cô đơn nhất. Hi vọng anh đừng buồn, bởi chính em mới là người có lỗi ...". Tôi chẳng tin vào mắt mình nữa, em là đây sao, kết thúc chỉ như thế này thôi sao ?

Tôi bỏ về, kéo theo những ngày sau đó, tôi chán nản. Không còn tin vào bất cứ điều gì, rồi cuộc sống, tuổi mới lớn của tôi đắm chìm vào những cuộc chơi đêm hôm, vạ vật. Hay còn gọi là chơi bẩn theo đúng nghĩa đen của nó. Mái tóc đen sau mười mấy năm gội bồ kết giờ đã nhuốm vàng và đỏ lẫn lộn, tôi trở nên lỳ lợm, khó bảo. Cứ thế sau 1 năm, em đã ko còn quan trọng trong tâm hồn tôi. Tôi, cũng nghe phong phanh em đã thành gái, chấp nhận tất cả những cái to nhỏ, hôi thối nào nhét vào người. Miễn sao bề ngoài đẹp đẽ, bóng sáng, xe đẹp, tiền ... Tôi cười hả hê, hóa ra nó còn bẩn hơn cả mình. Rồi cũng đôi lần tôi đi xe máy vượt qua em mà em chẳng hề nhớ, em đã lớn và xinh hơn nhiều, em cao ráo hơn 1 năm trước, tuy nhiên ánh mắt em chẳng dấu đc sự đợi chờ, mòn mỏi, ngóng trông, chắc em lại chờ thằng nào qua đón mình sau khi thằng người yêu cũ đá đít em như em đã đá tôi. Chắc em cũng đau lắm khi dâng hiến những gì quý giá nhất của mình cho nó, để rồi em lại tự đẩy mình vào cái vòng luẩn quẩn của tiền bạc, vui chơi và nhục dục.

Tôi đã quên em hoàn toàn, lúc này đang cuối lớp 11 ....

Phần 3: "Hai quả đồi và một khe núi"
Như cái title của phần 3, chắc hẳn ai giàu trí tưởng tượng cũng sẽ hiểu dc em muốn ám chỉ cái gì. Tất nhiên, cái gì thuộc về đàn bà thì nó ko đến nỗi cứng như đất đá và khô khan đến mức chẳng có cây cỏ nào mọc nổi trên cái khe núi đó.

Ai cũng có chức năng như nhau, vậy cớ gì phải gắng kiếm một con mái tốt để chờ ngày xuất chuồng và rồi đến 95% là phải giặt tã, đóng bỉm cho cái thế hệ sau của nó ?

Cái "Chân Thiện Mỹ" của các cụ hình như không còn phù hợp cho xã hội hiện đại: Em ví dụ:
1, Con nào CHÂN dài thì tâm hồn không còn thánh THIỆN nhưng về mặt MỸ thuật ... công nhận nó đẹp.
2, Con nào CHÂN ngắn, tâm hồn lại rất chi là thánh THIỆN nhưng về mặt MỸ thuật thì ... công nhận ko thể so sánh với con CHÂN dài.
3, Cũng có những đối tượng nó được cả 3 cái xấu là: CHÂN ngắn, có THIỆN chí đứng đường và MỸ thuật không được ổn cho lắm
4, Còn các thành phần dc cả 3 yếu tố CHÂN THIỆN MỸ theo đúng nghĩa đen, em tìm chưa có ra.

Ngẫm đi, em cũng cố gắng ngẫm lại, thôi kiếm em nào tốt tính một tí, vẻ bề ngoài trung bình khá thôi nhưng nó tử tế và đáp ứng đủ nhu cầu về mặt hình thể và hạnh kiểm.

Nhưng cái số em nó đen, không phải cứ muốn là được, với cuộc sống lúc bấy giờ, nhìn đâu cũng chỉ gặp gái đi bụi, người HN có, ngoại tỉnh cũng ko ít. Già, trẻ đủ tuốt, xinh xắn cũng đầy nhưng sao dám giao du, biết nó lằng nhằng với những ai, có khi một ngày tăng ca đến cả lăm bảy thằng cũng nên. Ở đây từ yêu ít đc phát ngôn lắm các bác ạ, chỉ nằm lại ở miệng rằng anh thích em và bây giờ mỗi đứa mỗi tư thế, anh cơ bụng còn em cơ hông, chơi trò chơi mà cả nhân loại này gọi là chống đẩy bằng cơ bụng.

Dẫu biết mọi thứ đang hiện đại hóa ... Khổ nỗi người hiện đại trước, còn suy nghĩ để phòng tránh rủi ro do quan hệ bừa bãi thì vẫn còn nằm trong lu tương, vạc dầu. Đừng có nhìn nó khỏe mạnh mà ham nhé, ngon đẹp đó nhưng có khi chiều về đang sốt và HIV ở giai đoạn cửa sổ rồi.

Hỏi sao cứ thấy tự sát trong nhà nghỉ, nhẩy lầu, đâm tầu, nhẩy cầu thường niên. Em biết trong số đó có cả những kẻ làm ăn thua lỗ, nợ nần nhưng không ít người biết mình đang mang trong người căn bệnh thế kỷ đấy ạ. Trách ai cho được, bậy bạ quá mà, đâu phải "tình d.. là chuyện nhỏ đúng không các bác". Không đúng có khi còn mang vạ tới những người xung quanh ấy chứ.

Giờ em nhớ tới câu nói bất hủ của bác nào trên F17 ý "Lao động hăng say, tình yêu sẽ đến". Nghe có vẻ hài hước nhưng em thấy đúng lắm, tình yêu công bằng, đâu phải vì yêu mà có cơm, có cá ăn hàng ngày. Em nghĩ kiếm tiền chăm lo cho cuộc sống đầy đủ chính là biện pháp tốt nhất để nuôi lớn tình yêu của 2 người, nghĩ cảnh có cô vợ ngoan chuẩn bị những món cơm ngon chờ mình đi làm về ăn, em lại thấy sướng tỉnh cả người. Tạm gác ko nói đến những trường hợp cơm no, áo ấm dửng mỡ quan hệ ngoài luồng nhé, đó là sự vi phạm trắng trợn trên phương diện pháp luật cũng như sự suy đồi đạo đức của một vài cá thể đầu to nhưng óc bằng trái nho. Em ghét phụ nữ như vậy, bán rẻ trinh tiết của mình để tận hưởng cảm giác hoan lạc tức thời gây đau khổ cho cánh đàn ông chúng mình, tẩy chay, tẩy chay loại đó các bác nhỉ! hi hi

Điều gì cũng có 2 mặt của nó, em được nghe một câu chuyện nhỏ về việc cúng bái, nhờ thầy coi bói, xem sanh con giờ nào tốt bên Đài Loan. Thầy kêu đẻ giờ này, năm này thì rất tốt, nó sẽ được hầu hạ cả đời. Thế là đẻ ép, đẻ cố, ko tự nhiên theo thời gian mang thai, đứa trẻ sinh ra ngáo ngơ, liệt toàn thân. Đúng là dc hầu hạ cả đời các bác nhỉ. Ấu trĩ dẫn đến cùng cực, con người ta sinh ra vốn dĩ là phải lao động rồi, có cái cớ gì mà trốn tránh điều đúng đắn đó, mơ tưởng hão huyền, phi lý hết sức. Hầu hạ cả đời đâu đã sướng.

Cho nên theo em, phải chăm chỉ lao động, còn về mặt tình cảm thì: không nên có lỗi với người con gái mình yêu, họ cũng sẽ không phụ bạc mình.

Giả như họ có tráo trở với mình, thì mình cũng đừng nên đối xử lại y trang với người con gái khác như một cách để trả thù đời nhé. Kiếp này, qua kiếp khác mình sẽ lại bị họ hành xác thôi. Nhà phật dậy rồi, nên gạt thù hận để nhận lấy mọi điều tốt đẹp mà

Qua phần 3 này em rút ra một số kinh nghiệm về việc lao động và tình yêu, câu chuyện còn dài nhưng thực sự em ngại kể ra lắm, dẫu sao cũng một phần là riêng tư. Lên voz post nhảm cho anh em có cái đọc và bình luận cho vui thôi. Tại cty em đc nghỉ tết lâu nên em có thời gian như vậy, đừng bác nào đang giờ làm việc lại lên voz vui chơi trong f17 nhá, như thế là có lỗi với sếp rồi đó. Nhỡ sau có làm giám đốc, mình lại bị quả báo, nhân viên của mình nó cũng thế này thì chết dở các bác ạ ...

1 comment:

  1. thuốc chữa bệnh trào ngược dạ dàyNiêm mạc thực quản bị kích thích bởi HCI hoặc dịch mật trong dịch dạ dày làm bệnh nhân có cảm giác nóng rát lan từ thượng vị lên dọc sau xương ức
    cách chữa trị trào ngược dạ dàyBuồn nôn, nôn: Theo TS. Coyle, với một số bệnh nhân, triệu chứng duy nhất của chứng trào ngược acid dạ dày là buồn nôn.
    trào ngược dạ dày gây hôi miệngKhi acid dạ dày trào ngược lên, một phản xạ tự nhiên là cơ thể sẽ tiết ra nước bọt để trung hòa lượng acid này.

    trào ngược dạ dày nên ăn gìNhững ai từng bị trào ngược thực quản hẳn đã hiểu cảm giác khó chịu từ những triệu chứng đi kèm của nó
    bệnh trào ngược dạ dày thực quản có nguy hiểm khôngHiện nó đang đứng đầu bảng trong nhóm các bệnh nguy hiểm liên quan đến hệ tiêu hóa mà tổ chức WHO phải đưa vào mức báo động
    các nguyên nhân của bệnh trào ngược dạ dàyKhi bị trào ngược dạ dày thực quản, người bệnh sẽ gặp các vấn đề khó khăn trong ăn uống. Chế độ dinh dưỡng đẹp xem là vấn đề quan trọng đối với việc hỗ trợ điều trị và không làm tăng biểu hiện của bệnh
    bệnh trào ngược dạ dày thực quản uống thuốc gìTheo các chuyên gia y tế thì người bị trào ngược dạ dày thực quản nên ăn và không nên ăn các nhóm thực phẩm sau đây.

    ReplyDelete