Friday, May 18, 2012

Dedicating the merit VÀ chán :))

Dedicating the merit

For an author, one of the nicest parts of the traditional book is the dedication page. The dedication is far more than an acknowledgement to someone who helped you write the book, it's a permanent signpost, a capstone to the work of a year or more.
Even if the person you've dedicated the book to can't read it, the writer benefits from the knowledge that a connection was made and that a memory was preserved.
Here's the thing: you can dedicate just about anything. A project, a meeting, a tweet. You don't have to tell anyone but yourself. This blog post, like all the posts before it, has a dedication page, at least in my head.
When you start creating for and in honor of those that have made a difference to you, your work changes.


Đây là 1 bài blog hàng ngày của diễn giả Sed Godin, ông này là 1 public speaker rất nổi tiếng - google khác rõ.



Nếu bạn không THỂ đọc được đoạn văn trên, trước hết hãy cố dùng từ điển, nếu vẫn không THỂ thì đọc tạm đoạn tớ dịch ở dưới:



Với 1 tác giả, phần tuyệt vời nhất trong một cuốn sách họ viết ra chính là trang "đề tặng". Sách ở VN thì không nhiều nhưng sách nước ngoài thì người ta thường hay ghi là "viết cho abc...", "....". Lời đề tặng không chỉ là 1 sự biết ơn ai đó đã giúp bạn viết cuốn sách mà là một dấu ấn, một cột mốc ghi dấu thành công của 1 công việc bạn thực hiện trong 1 hay nhiều năm.
 Thậm chí nếu người được "đề tặng" không thể đọc nó, người viết cũng nhận được lợi ích từ việc sự biết ơn đã được ghi nhận và một kỷ niệm đã được lưu giữ.
Còn với chính bạn, bạn có thể "đề tặng" mọi thứ. Một dự án, một hội nghị... Bạn không cần phải nói cho ai biết. Dẫu nó không được ghi ra nhưng chỉ cần nó chiếm một vị trí trong bạn là đủ. Khi bạn bắt đầu làm việc, học tập vì danh dự của một ai đó, điều ấy đã tạo 1 sự khác biệt trong bạn. Mọi thứ sẽ thay đổi!

~~~
Từng đọc đâu đó:
"triết lý trên đời này nhiều như đá sỏi vậy, nhưng không phải ai cũng chịu cúi xuống và nhặt nó lên"
 của 1 ông Tấn hay ông Tử nào đó bên Tàu :)).

Uh thì nhiều và nó tạo nên sự phong phú cuộc sự sống, nhưng rồi cũng tạo nên sự rối loạn cho những kẻ đi tìm triết lý sống. Triết lý cuối cùng của mọi triết lý là sự đơn giản. Hãy chỉ nhìn nhưng thứ ngay trước mắt bạn có gì và đưa ra triết lý cho chính mình.


Simplicity is the ultimate sophistication.
Leonardo da Vinci


Ai là kẻ nhàm chán nhất trên đời này?
Những kẻ suốt ngày kêu chán, vì cuộc sống ngoài kia ngập tràn những điều thú vị, chỉ những kẻ ngồi đó kêu chán mới đáng chán thôi. Phải sống cho đời nói chán mình :))

Nếu cuộc đời bạn như 1 cuốn truyện , hay 1 bản nhạc thì hẳn nó cũng không (chưa) phải là 1 siêu phẩm kinh điển suất sắc. Bạn có thể nghe 1 bản nhạc "nghe được" bao nhiêu lần thì thấy chán? bạn có thể đọc 1 cuốn sách "được, thậm chí khá hay" bao nhiêu lần thì không còn muốn dở ra??? người viết cuốn truyện ấy là bạn, không ai khác!

It should be our care not so much to live a long life as a satisfactory one.
Seneca



No comments:

Post a Comment